Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Tôi tranh thủ “cày” game nhà vệ sinh nhận nhắn của sếp: “Đi cho tôi áo thun, gấp lắm, nhanh lên”.

Bộ não tôi lúc đấy bị mấy thứ màu mè trên mạng làm cho lú lẫn, thế là hiểu nhầm áo thun (T-shirt) thành bao su.

Mười phút sau, tôi cầm hộp bao su hùng hổ xông vào văn , đối anh sếp cởi trần: “???”

“Tôi em đi áo thun, em thứ quỷ quái gì thế này?”

Tôi: “Xin lỗi anh, tại đầu óc em đen tối quá, nhìn gì cũng thấy đen.”

1

Lúc tôi tìm chỗ thực tập, ba tôi em kết nghĩa cần tuyển trợ lý, hỏi tôi có muốn thử không.

Tôi nằm ườn trên ghế sofa, miệng nhai khoai tây chiên rôm rốp: “Cũng .”

tốt: Kiếm làm tốn tí sức nào.

xấu: Là công ty thành lập.

Chiếc bánh vẽ đầu tiên sự nghiệp của tôi là do ba tôi vẽ , ấy bây giờ tôi vào công ty chính là nhân viên kỳ cựu đấy.

ấy không hiểu, giới trẻ bây giờ năm có nhảy 12 lần.

Tôi là người khá an phận, chỉ cần có giấy chứng nhận thực tập là , làm ở đâu là làm.

Ba tôi đối phương là người cùng lứa tuổi, dễ gần.

Hôm công ty nhận , người đó ngồi trên ghế xoay, quay lưng về phía tôi.

Tôi gõ cửa: “Chú ơi, cháu nhận ạ.”

Ba tôi anh ta xưng anh em, theo bối phận tôi phải gọi anh ta là chú.

Người đó quay , vẻ không nổi: “Chú? Em gọi tôi là chú?”

Tôi cứ nghĩ là anh ta bằng tuổi ba tôi, không ngờ bằng tuổi tôi.

Ba tôi cũng tài thật, có em kết nghĩa trẻ măng thế này, còn khá đẹp trai nữa chứ.

Anh ta: “Chúng ta có là cấp trên cấp dưới, cũng có là bạn bè, có là bất cứ mối quan hệ nào, nhưng tuyệt đối không là chú cháu.”

Cũng , ai muốn tự nhiên làm chú của người bằng tuổi mình chứ.

Sau này tôi , anh ta ba tôi quen nhau qua câu cá.

Tạm gọi anh ta là “Anh chủ” vậy.

Anh chủ là kiểu “phú nhị đại” điển hình.

Nhà có cả chục căn hộ cho thuê.

Trước khi mở công ty, anh ta cũng là nhân viên văn lowkey.

Công ty cũ bóc lột quá đáng, anh ta tức giận nghỉ rồi quay mở công ty riêng.

là người hơn người, tức c.h.ế.t người.

Cùng là bị công ty bóc lột, có người chỉ dám tức giận lòng, có người quay mở công ty tự làm chủ.

Rõ ràng có làm “phú nhị đại” ăn sung mặc sướng, nhưng anh ta cứ thích ngoài khởi nghiệp.

Không sợ “phú nhị đại” phá gia chi tử, chỉ sợ “phú nhị đại” khởi nghiệp.

Ba tôi nói , anh ta không hề có dáng vẻ của chủ, đi dép lê quần đùi công ty là chuyện thường, cả người toát vẻ thư thái.

Công ty thành lập, chủ thư thái, cộng thêm cô thực tập sinh chuyên gây họa.

Buff là full stack.

vào công ty vài ngày, Anh chủ cầm chìa khóa xe dặn dò chúng tôi: “Anh ngoài kiếm tiền nuôi các em đây.”

“Các em ngoan ngoãn ở công ty đợi, giờ tan làm.”

“Đừng mở cửa cho người lạ đấy nhé.”

Phải nói là, là phải nói là, anh chủ này cũng tốt tính ghê.

Khoảnh khắc đó tôi mình đã chọn công ty rồi.

Tất nhiên, mỗi khi tan làm, tôi cũng sẽ check-in Anh chủ: “Oh yeah, công ty sống sót thêm ngày nữa.”

2

Chức vụ của tôi là trợ lý của sếp, đáng lẽ phải có nhiều bận rộn.

Nhưng phần lớn thời gian Anh chủ đều tự mình làm hết, nên công của tôi cũng khá nhàn, mắc lỗi gì.

Cho khi người đẹp mày sáng sủa, dáng người cân đối, đi giày gót lọc cọc tìm Anh chủ.

Anh chủ người đẹp quen nhau, tôi đặt hai cốc cà phê xuống rồi tự giác khỏi văn , điều nhường không gian riêng cho họ.

Chưa mấy phút, Anh chủ nhắn cho tôi “cày” game nhà vệ sinh: “Đi cho anh áo thun, cần gấp.”

Người đẹp, văn , bao su.

Tôi lập tức nghĩ bậy.

Chơi trò “văn tình ái” à.

Chơi ghê đấy.

Tôi nhìn nhắn không nhịn hỏi ba câu: “Hả?”

“Em á?”

“Không ổn lắm đâu?”

lẽ tôi cũng là phần trò chơi của họ?

Tùy chỉnh
Danh sách chương