Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Lời của ta là: Chỉ cho phép phóng hỏa, không cho dân đốt đèn! Tất mọi người ra được ta đang càn quấy, cưỡng từ đoạt lý, duy chỉ có Hứa Mục Chu là mắt mù.
Tôi mệt mỏi Hứa Mục Chu: “Rốt cuộc anh muốn làm gì? Vì sao anh không buông tha cho tôi? Tôi đáng anh tra tấn sao?”
Hứa Mục Chu mặt lộ vẻ mờ mịt: “Tra tấn? Em dùng từ… Tra tấn với anh sao?”
Tôi vô hắn: “Sao anh tôi sống ở đây? Hỏi tôi à! Anh hiểu tôi hơn tôi, anh rõ, phàm là anh chủ động tìm bà ấy, bà ấy thấy chúng ta còn có hy vọng. Bà ấy đến làm phiền tôi, hết đến khác làm phiền tôi. anh không tâm, bởi vì xử lý hệ giữa tôi và tôi thế , là chuyện của tôi, không liên đến anh!”
Đây là Hứa Mục Chu chính miệng nói với tôi: “Đó là em, em học cách tự xử lý hệ với bà ấy, chứ không tới hỏi anh. Nếu không, anh trị liệu cho em thời gian dài vậy vô ích sao?”
“ ta thì sao?” Tôi giơ tay chỉ Diên: “Anh có giúp ta xử lý tất mọi chuyện, ta ở chung với bạn bè, người nhà, tất đều là anh tự tay dạy dỗ. Tại sao vậy? Bởi vì ở trong lòng Hứa Mục Chu anh, Diên đáng được toàn thế giới yêu thương, con Giang Tri Miểu tôi tự gánh vác mọi chuyện. Hứa Mục Chu, anh dạy tôi một chống chọi với thế giới , cho tôi không cần anh nữa!”
Bởi vì Hứa Mục Chu và Diên, Tiết Nhượng nghiễm nhiên tôi mang về nhà. anh ấy không vào. Chỉ là lúc ở cửa nói với tôi: “Nghỉ ngơi thật tốt, ngủ ngon!”
Đối với anh ấy, tôi thấy có lỗi. tôi quá mệt mỏi, xác và tinh thần đều mệt mỏi, ngay khí lực mở miệng không có. Cuối cùng chỉ có gật đầu, đưa mắt anh ấy rời đi.
11
Hứa Mục Chu muốn nói chuyện với tôi. Tôi đồng ý.
Gặp nhau tại phòng làm việc của hắn. Tôi yêu cầu điều đó. Tôi hy vọng cuộc trò chuyện của tôi với hắn hợp lý hơn.
Hứa Mục Chu vẫn kêu ngạo. Hắn nói: “ coi anh rồi, anh không bỏ em đi tìm A Diên. Chỉ là tình huống lúc đó của A Diên quá khẩn cấp, anh sợ ấy nghĩ không thông, một mạng người, anh không ngồi yên không để ý tới! ấy là bệnh nhân của anh, em hiểu. Hay là anh cam đoan với em, tôi xử lý tốt hệ với ấy!”
Bài phát biểu rất đúng phong cách Hứa Mục Chu. Cho một cái kẹo tát một cái tát.
Tôi nghĩ về chuyện cũ: “Khoảng nửa năm trước, Diên tông vào đuôi , gọi điện thoại cho anh. Đêm trước anh thức khuya, nhận được điện thoại của Diên vẫn vô cùng lo lắng chạy tới. Sau đó anh giải thích với tôi, nói Diên không có cách khác, ngoại trừ anh, ta không ai có liên lạc.”
Hứa Mục Chu nhíu mày: “Em muốn nói gì?”
“Tôi muốn hỏi anh, nếu cùng người tông đuôi là tôi, anh đến sao?”
“Anh đương nhiên…”
Hứa Mục Chu nghẹn . Hắn hẳn là nhớ tới chuyện một tháng trước. Do ống nước làm mát cũ, nổ tung giữa chừng. Ngày đó vì của tôi đưa đi bảo dưỡng, tôi lái của hắn, theo lý thường tôi muốn hỏi hắn xử lý thế . Hắn nói: “ tập kích thì báo cảnh sát, bệnh thì gọi cấp cứu, xảy ra vấn đề thì liên hệ với cửa tiệm sửa . Giang Tri Miểu, đây là kiến thức bình thường có!”
Hứa Mục Chu tháo kính xuống, bực bội nắm chặt tay: “Giang Tri Miểu, em nói đạo lý một chút, ngày đó anh nói vậy, là bởi vì đêm trước chúng ta cãi nhau.”
Tôi gật đầu: “Đúng, chúng ta cãi nhau, cho , chỉ cần tôi không nhận , không cúi đầu, anh dùng mọi cách để trừng phạt tôi!”
“Làm không nhận sao?”
Tôi đứng bật dậy: “Chuyện lầm nhất trong đời tôi chính là kết hôn với anh!”
Hứa Mục Chu giữ chặt tôi: “Rốt cuộc em muốn thế ?”
Tôi lạnh lùng hắn: “Tôi muốn anh đừng đổi ý khi hết hạn một tháng!”
12
Chuyện táo bạo nhất tôi từng làm trong đời chính là theo đuổi Hứa Mục Chu.
Hắn giúp tôi khi tôi bất lực nhất. Đến nỗi tôi từng thấy không rời khỏi hắn. Đó là đầu tiên tôi nhận được cái gì gọi là trà không nhớ cơm không nghĩ.
Những ngày không được gặp Từ Mục Chu khiến tôi hốc hác thấy rõ. Tôi không sao nữa. Tất những gì tôi là tôi muốn ở bên hắn.
Khi đó tôi quả thật là yêu đương mù quáng. Tôi dính lấy hắn, hay ghen tị, thích nghi kỵ. Những thứ đều là thứ Hứa Mục Chu không thích. Vì vậy, hắn đập tôi từng chút một và tái tạo .
13
Ngày Hứa Mục Chu không tìm tôi nữa, thời gian trôi qua rất nhanh. Tôi đi công tác hai chuyến. Khi trở về bảo vệ nói cho tôi , tôi tìm tôi ba , đều bọn họ ngăn .
Không Diên lấy số điện thoại của tôi từ đâu, ta gửi tin nhắn chỉ trích tôi: [Vì mà Mục Chu và A Nhượng hoàn toàn trở mặt, hài lòng rồi chứ?]