Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

P1

Chuẩn bị về nước xem mắt, tôi bèn kiếm đại một lý do đá anh người yêu nghèo kiết xác của mình.

“Tôi kiểu đàn ông hỏng trên một , anh quá nhạt nhẽo.”

đó, bố tôi tôi tham gia tiệc sinh nhật của phú nhị đại giới thượng lưu Bắc Kinh, ngầm tôi bám lấy cái cành cao này.

Tôi tự tin tiến lên chuẩn bị câu dẫn anh ta, ngờ phát hiện ra anh ta chính là người yêu cũ bị tôi đá!

Tôi đang định chuồn êm anh ta nói: “Chạy nhanh thế, chột dạ à?”

Có người tò mò về mối quan hệ của chúng tôi, dò hỏi: “Anh Tạ và cô Thẩm quen nhau sao?”

Tạ Quy Nghiên liếc mắt nhìn sang: “Không quen.”

“Tuần trước cô ấy vừa đá tôi.”

Tôi: “…”

1

Sáng sớm, chuông báo thức còn chưa kêu, tôi bị Tạ Quy Nghiên hôn đến mức tỉnh giấc.

Tôi lười biếng nằm trong lòng anh, mắt nhắm nghiền, tay lại không an phận lưu luyến vuốt ve trên lồng n.g.ự.c anh.

Cơ bắp săn chắc, sờ .

Tiếc là sắp nói lời tạm biệt với thân hình hoàn mỹ này .

Lúc Tạ Quy Nghiên bị tôi sờ đến mức động tình, lật người đè lên, tôi liền tàn nhẫn đẩy anh ra.

Nhanh chóng xuống .

Anh bất lực cười khẽ: “Châm lửa xong để anh treo lơ lửng thế này, cố tình trêu anh à?”

Giọng anh vẫn còn mang theo vẻ khàn khàn khi vừa ngủ dậy, ngứa ngáy.

Tôi mặc nội y, lấy từ trong ví ra tấm thẻ ngân hàng chuẩn bị sẵn từ trước, đưa cho anh.

“Trong thẻ có năm triệu, mật mã là sinh nhật anh.”

Tạ Quy Nghiên dựa vào đầu , ngón tay thon dài kẹp lấy tấm thẻ tôi đưa, nhướn mày.

“Đột nhiên đưa tiền cho anh là có gì?”

“Quà sinh nhật sớm cho anh à…”

“Tiền tay.” Tôi cắt ngang lời anh.

Căn phòng chìm vào im lặng, còn lại tiếng sột soạt nhỏ khi tôi mặc quần áo.

Tiếng bật lửa vang lên, Tạ Quy Nghiên không từ đâu lấy ra một điếu thuốc, châm lửa.

Trên không nhìn ra cảm xúc gì.

Khuất làn khói mờ ảo, trông anh bình tĩnh đến lạ thường.

Một lát , anh chậm rãi mở miệng: “Lý do.”

Lúc này, Tạ Quy Nghiên khiến tôi cảm xa lạ, trong lòng bỗng dưng có chột dạ.

“Tôi kiểu đàn ông hỏng trên một , anh quá nhạt nhẽo.”

“Hơn nữa… tôi cũng chán thân này của anh , giờ anh chẳng còn gì mới mẻ với tôi nữa.”

Tạ Quy Nghiên bật cười: “Thẩm Tri , giỏi lắm.”

“Không ngờ lại là loại con gái như vậy.”

Tôi hỏng á? Bớt đùa.

là yêu đương thôi , tôi có hứa hẹn cưới anh đâu, tay chẳng chuyện bình thường sao?”

Thậm chí tôi còn cho tiền tay, anh là một sinh viên nghèo, còn gì không hài lòng nữa chứ.

2

Tạ Quy Nghiên cười lạnh một tiếng, mặc quần áo quay người bỏ đi.

“Chờ .”

Tôi gọi anh lại: “Anh quên thẻ ngân hàng .”

Tạ Quy Nghiên nghiến răng quay đầu lại: “Thẩm Tri , tôi không trai bao!”

tôi không …” Vừa định giải cửa bị anh đóng sầm lại.

Hừ, tính nóng như kem, dám đóng sầm cửa trước tôi, tay quả là điều đúng đắn.

Đặt vé máy bay về nước xong, người giúp việc bắt đầu thu dọn hành lý cho tôi.

Lại hỏi tôi đồ của Tạ Quy Nghiên xử lý thế .

Tôi nhìn mấy thùng quần áo và đồ dùng cá nhân, cảm vẫn nên hỏi kiến của người trong cuộc.

Gọi điện thoại cho anh, rất nhanh anh bắt máy.

Giọng Tạ Quy Nghiên có thờ ơ: “Sao, lương tâm cắn rứt à?”

“… Tôi muốn hỏi, đồ của anh để ở chỗ tôi có cần nữa không?”

“Không cần! Vứt hết đi.”

Nói xong, anh cúp máy cái rụp.

Tôi bĩu môi, người giúp việc vứt hết đi.

Ban đầu cứ tưởng có tay trong êm đẹp, kết quả lại ầm ĩ thế này, sự nằm ngoài dự đoán của tôi.

Nghĩ đến này không còn liên quan gì đến anh nữa, tôi tiện tay chặn số và xóa hết mọi liên lạc của anh.

Ngày hôm , vì về nước nên tôi dậy rất sớm.

Mở cửa ra, tôi sững người.

Tạ Quy Nghiên mặc bộ quần áo hôm qua, vẻ tiều tụy dựa vào tường, trên gạt tàn t.h.u.ố.c lá bên cạnh là một đống tàn thuốc.

Tôi không không nhìn anh chằm chằm.

Sao có người mang vẻ lạnh lùng c.h.ế.t chóc vẫn đẹp trai thế nhỉ?

“Không tay không?”

tôi không phản ứng, anh lại cúi đầu xuống gần tôi hơn một , giọng nói nhỏ nhẹ:

phong cách anh học hết, đảm ngày cũng anh mới mẻ.”

“Trên anh cũng có rất , trước đây là đang kiềm chế thôi.”

“Nếu muốn, thế cũng , không trên .”

“Còn có ở trong xe, trên vòng đu quay, trong rạp chiếu phim…”

Trong đầu tôi không tự chủ hiện lên những hình ảnh đó.

Nói , tôi sự không nỡ bỏ vẻ ngoài này của anh.

Nghĩ một lúc, tôi do dự mở miệng: “Nếu anh luyến tiếc tôi như vậy, tôi miễn cưỡng cho anh l.à.m t.ì.n.h nhân của tôi.”

Sắc Tạ Quy Nghiên tối sầm lại: “Tình nhân? Kiểu lén lút không công khai ấy à?”

“Đúng, kiểu lén lút không đưa ra ánh sáng ấy, nhớ anh tôi ra nước ngoài tìm anh.”

cần anh ngoan ngoãn lời, tôi luôn bao nuôi anh…”

“Thẩm Tri !”

Anh hoàn toàn không nổi nữa: “Có ngay từ đầu theo đuổi anh là vì muốn ngủ với anh không?”

Tôi im lặng, ra bây giờ anh mới à.

“Đừng nói khó như vậy, anh cũng đâu có thiệt, tôi chọn ngủ cùng, anh nên may mắn chứ.”

“Tôi xinh đẹp thế này, lại có tiền, còn cung cấp đầy đủ giá trị cảm xúc, tốt đến thế là cùng.”

Còn anh, ngoài cái mã ra đến lời ngon tiếng ngọt cũng không nói, cũng không dỗ dành tôi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương