Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
8
Tầng một của khu chung cư cần thẻ mới vào được, nên Anh Cố đành đứng ngoài, không vào .
Anh ta đứng cứng ngắc bên cạnh bồn hoa, cả người gầy gò tiều tụy, dáng cao ngạo ngày nào còn sót lại chút gì.
Thấy tôi trở về, mắt Anh Cố lập sáng lên.
Anh vội vàng chạy tới trước mặt tôi, lại bối rối kéo kéo chiếc cà vạt đã nhăn nhúm, ánh mắt sâu thẳm như đang kìm nén điều gì:
“Dạng Dạng, cuối cùng anh tìm thấy em rồi!”
“Em không biết đâu… anh tìm em lâu lắm rồi. trước thấy mấy bạn học cũ ở Hồng Thành đăng ảnh tụ họp, anh mới ra địa chỉ này。”
Giọng Anh Cố khàn khàn, vành mắt đỏ ửng, câu chữ lộ uất ức:
“Sao em có tuyệt đến vậy… nói chia tay là chia tay luôn…”
Anh vừa định kéo tay tôi, đã bị Tô Hạc mạnh mẽ đẩy ra.
“Có chuyện gì nói bằng lời, xin anh tôn trọng Thẩm Dạng!”
Anh Cố thoáng sững người, đôi mắt lộ rõ không tin nổi.
Anh nghiến răng, tôi đang được Tô Hạc che chở phía sau, giận đến run giọng:
“Thẩm Dạng, tên đàn ông này là ai?”
“Hóa ra là vậy… sao em dứt khoát chia tay anh, ra sớm tìm được chỗ dựa mới rồi!”
Tôi bật cười khẽ khàng, lòng lại ngán ngẩm vô cùng.
Qua loại bạn trai cũ thế này, đời này xem như có thêm một vết nhơ vào hồ sơ.
“Sư huynh, ta đi thôi。”
Tôi buồn liếc anh ta lấy một cái, chỉ chỉ về phía cổng khu chung cư, nhắc vệ không Anh Cố vào.
Anh Cố đứng yên , nắm chặt nắm đấm, chỉ có tôi và Tô Hạc rời đi.
“Dạng Dạng, em có cần anh báo cảnh sát không?”
Tô Hạc biết ý, không hỏi thêm, vốn dĩ anh chỉ đến đợi tôi về lấy tập tài liệu thí nghiệm.
đây, anh đã xắn tay áo, lộ rõ sẵn sàng đứng ra vệ tôi.
Tôi khẽ lắc đầu, nghĩ rằng Anh Cố yêu mặt mũi như thế, chắc sớm bỏ cuộc thôi.
Nghĩ đến , tôi rút điện thoại, chụp lại cảnh Anh Cố bị vệ mời ra khỏi khu chung cư.
Tôi gửi tấm ảnh này Đào Đào, người mà tôi vẫn chưa chặn số:
【Quản chó của cô tốt, đừng để nó chạy lung tung ra ngoài cắn người.】
tôi đã đánh giá thấp độ dày mặt của Anh Cố.
Một tuần sau, khi vừa bước ra khỏi cổng trường, tôi lại đụng ngay anh ta đứng chắn trước mặt, ôm một bó hoa hồng rực rỡ.
Đôi mắt anh đỏ ngầu, tia máu giăng kín:
“Dạng Dạng… em đừng vội đuổi anh đi được không?”
Tôi khó chịu đảo mắt, lạnh lùng đáp:
“Anh còn chưa đủ mất mặt sao? Cút về mà thân mật Đào Đào của anh đi, ta còn gì để nói cả。”
Anh Cố nghẹn họng một giây, rồi vội vàng biện giải:
“Anh và Đào Đào… đã cắt đứt hoàn toàn rồi!”
“Cô ta qua chỉ là một kẻ lẳng lơ ham tiền. biết công ty anh không có nhiều vốn, cô ta lập bám lấy người khác. này anh mới biết, mấy cô ta ở nước ngoài, cuộc sống loạn đến mức… phá thai vài 。”
Anh hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên sâu lắng, mang theo chút yếu đuối hiếm thấy:
“Còn nữa… thật ra Đào Đào là con gái riêng của mối đầu của ba anh chồng trước của bà ấy. Ba anh thấy góa con côi đáng thương nên mới đưa Đào Đào về nuôi. anh biết chuyện đến nhập viện, còn đang chuẩn bị đuổi cô ta đi。”
Nói đến đây, Anh Cố bỗng tôi bằng ánh mắt tha thiết:
“Dạng Dạng, chia tay xong anh mới hiểu… hóa ra tim anh lâu đã thuộc về em.
Anh không sống thiếu em được… Anh thề, sau này anh chỉ yêu thương và nâng niu em.
Chỉ cần em chịu quay lại bên anh, cùng anh gây dựng lại sự nghiệp, anh chuyển nhượng toàn bộ cổ phần công ty em, để em trở thành phu nhân nhà họ Cố, vinh quang rạng rỡ… có được không?”
Anh chìa bó hoa hồng ra trước mặt tôi, dáng kiên quyết, rõ ràng là không đạt được câu trả lời không buông tha.
Nghe thấy những lời trơ trẽn ấy, tôi bật cười lạnh lẽo.
Tôi giật mạnh bó hoa, ném thẳng vào mặt anh:
“Quay lại? anh và Đào Đào ôm nhau dùng ‘bao nhỏ’ không yêu tôi.
anh tính để bạn thân quay clip uy hiếp tôi không yêu tôi.
Bây công ty sắp phá sản, đột nhiên lại nhận ra ‘ yêu đích thực’?
Anh Cố, thứ gọi là yêu của anh… rẻ mạt quá!”
Tôi đứng thẳng, cúi mắt xuống anh ta, giọng như lưỡi dao lạnh cắt vào lòng:
“Nếu muốn tôi tha thứ, vậy đi chết đi.
Biết đâu hôm nào tâm trạng tôi tốt, tôi ghé mộ anh… đốt anh một nén nhang。”
“Có một kẻ như anh bạn trai cũ, đúng là xui tám đời!”
Anh Cố chết lặng, môi run lên, nói ra một lời.
này anh mới nhận ra, cô gái từng yêu anh tha thiết… đây chỉ còn lại oán hận.
Chính anh, tự tay hủy hoại yêu .
Anh cố gắng nuốt xuống vị máu nơi cổ họng, cắn chặt răng, nghẹn ngào hỏi tôi:
“Thẩm Dạng… ta… thực sự… không quay lại được nữa sao?”
Tôi trầm mặc một lát, rồi gật đầu, giọng dứt khoát, từng chữ như gõ vào lòng anh:
“Anh Cố… ta kết thúc rồi。”
9
nữa nghe đến cái tên Anh Cố, tôi đã gần tốt nghiệp cao học.
“Thẩm Dạng bị hàn cung, ba yêu nhau chỉ dùng đạo cụ。”
“Nói mới nhớ, Anh Cố đăng ký kết rồi đấy。”
Người bạn học cũ đang việc ở Hồng Thành sắc mặt tôi, dè dặt nói:
“Hình như cưới Đào Đào, nghe là do cô ta mang thai。”
trước lỡ lộ địa chỉ của tôi, bạn ấy đã áy náy xin lỗi rất lâu, lập xóa liên hệ Anh Cố.
“ chuyện là một trước rồi. hai người họ… lại lên hot search đấy。”
“Chỉ khác là này, không còn là PPT nữa… mà là phông trắng chữ xanh。”
Dạo này tôi bận rộn việc học nên có thời gian lướt mạng.
Đến khi thấy thông báo cảnh sát bốn chữ to tướng, tôi vẫn không tránh khỏi bị chấn động.
ra là thế này:
Sau khi Đào Đào tách hộ khẩu khỏi nhà họ Cố, ba Anh Cố đơn ly .
Ban đầu, Anh Cố đứng về phía , giúp bà tranh tài sản, muốn để bố anh ra đi tay trắng.
anh ta lại không kiềm được cái quần của mình… bị báo tin có con.
Tính thời gian, chính là đêm trước lễ đính của tôi ấy.
Đào Đào nói bụng mình là con trai.
Vì vậy, Anh Cố đành cắn răng nhận cô ta dâu, thậm chí thời gian “ly thân suy nghĩ” còn rút đơn ly chồng.
Không ngờ, đứa bé sinh ra… lại là một đứa trẻ lai.
Anh Cố nổi giận ngay tại chỗ.
xô xát, hai người cùng rơi trên cao xuống… tử vong tại chỗ.
Tin sử dụng toàn tên giả, vẫn bị cư dân mạng đào ra, rằng hai kẻ này chính là cặp nam nữ từng gây xôn xao vụ livestream lễ đính trước.
Bình luận bên dưới bùng nổ:
【Quả nhiên trời xanh có mắt, báo ứng đến rồi.】
【May mà chị gái phát hiện bản chất tra nam trước khi cưới, tránh được một kiếp nạn, đúng là phúc khí sâu dày, cuộc sống tốt đẹp còn dài phía trước!】
Tôi khẽ cong môi, lặng lẽ nhấn một cái “thích” vào bình luận này.
Những tháng còn lại, tôi chỉ sống vì chính mình.
(Toàn văn hoàn)