Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“ quên rồi sao? trúng xuân dược, thấy thuộc đã lao lòng, thuộc bất đắc dĩ đành phải giúp âm dương hòa hợp!”
Ánh mắt dính chặt lấy ta, nhắc nhở, lại cảnh cáo:
“ , có phải trên vai phải của có một nốt ruồi son không?
“ triền miên, thuộc nhìn rất rõ, cả đời khó quên phong thái của .”
4
Đoạn Minh quỳ trước giường ta, tát mạnh mặt mình, nước mắt lưng tròng kể lể về sự bất đắc dĩ và thất lễ, sự hối hận và ái mộ của .
tự trách mình vậy, khiến phụ mẫu ta khó lòng xử phạt.
Phủ y phòng lên tiếng chứng : “ quả đã trúng một loại xuân dược kỳ lạ, nếu không kịp thời giải tỏa, chắc chắn sẽ huyết dịch chảy ngược chết.”
Kiếp trước y vậy, có phủ y làm chứng, còn ta thì hoàn toàn không nhớ gì về đó.
Phụ mẫu nghiến răng bất lực: “Vậy nên Đoạn Minh đối với con, quả có ơn cứu mạng.”
Thương nhân địa vị thấp kém, dù là hoàng thương đứng đầu, nhưng chốn danh lợi vẫn luôn thua một bậc.
Ta và Thái tuổi tác tương đương, phụ mẫu dốc lòng bồi dưỡng ta, chính là để một ngày kia ta có thể được chọn , có một tương lai tốt đẹp.
Tất cả đã bị hủy hoại , bị hủy tay một hộ vệ gác cổng.
Phụ thân chỉ sau một tóc đã bạc , ngày hôm sau liền nhận tội.
Ta đã có danh sách tuyển phi, chuyện này nếu xử lý không khéo, sẽ bị coi là khiêu khích , coi thường hoàng quyền.
không hề trách phạt, Thái đích thân cửa, khuyên ta đừng tìm cái chết, hãy sống tốt.
Mấy ngày đó Đoạn Minh vẫn luôn quỳ sân nhà ta, bề ngoài là nhận lỗi, chất là ép hôn.
Nữ mất trinh tiết, là mất quyền làm chủ cuộc đời mình.
Cuối cùng, ta mang theo cái ơn cứu mạng của Đoạn Minh, chấp nhận số phận gả Đoạn .
Nhìn là giá, nhưng chất là Đoạn Minh ở rể, đưa cả mẫu thân thô lỗ của mình ở phủ .
Một nhân chỉ sau một đã trở thành tế , hưởng thụ hết vinh hoa phú quý đời hoàng thương của đã tích lũy.
Ta là nữ nhi độc nhất của , đã không còn tiền đồ ở , phụ mẫu đành chấp nhận số phận, dốc hết mối quan hệ của để giúp đỡ con đường quan lộ của Đoạn Minh.
Núi vàng núi bạc được dùng để mở đường, năm sau, Đoạn Minh cuối cùng dựa công lao tiễu phỉ, được phong làm Minh Uy tướng quân tòng tứ phẩm.
vốn không có tài năng của bậc tài anh hùng, đây đã là giới hạn có thể nâng đỡ.
Tình yêu của phụ mẫu dành con cái là lo đường dài, phụ mẫu chỉ mong đối xử tốt với ta.
Thế nhưng ngày Đoạn Minh công thành danh toại, đã tìm ăn mày kia.
ăn mày thấy ta đã hét lớn: “ ta chính là tình lang vụng trộm trước khi thành thân của tướng quân phu nhân đấy!”
há cái miệng hôi thối, nhe hàm răng đen kịt, không kiêng dè chế nhạo ta giữa chốn .
Ta vốn tưởng đây là những kẻ điên gây rối, bảo Đoạn Minh đuổi .
Đoạn Minh lại đột nhiên thay đổi sắc mặt, cười một cách độc địa:
“Tại sao phải đuổi ? nói không sai, ăn mày này không chỉ là tình lang của nương , còn là mai mối ta và nương đấy!”
“Ngươi nói gì?!”
“Loại thuốc đó quả không hổ danh từ Tây Vực, năm rồi nương vẫn không biết sự thật.”
Đoạn Minh nói thẳng trước mặt phụ mẫu ta: