Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Khi ta chết, thành Biện Kinh đang một trận tuyết lớn hiếm thấy.

tuyết oan tháng sáu, là một trận tuyết lành báo hiệu một năm mùa màng bội thu.

Bách tính hoan hô, vương hầu tướng tương thì uống rượu vui say, quây quần bên lò sưởi.

Chẳng một ai đau lòng ta.

Hồn phách ta phiêu dạt khắp nơi một thời gian dài, chợt nhớ , bèn tìm bên cạnh hắn.

Hắn đang ở ngự thư phòng bàn chính sự.

“Chuyện lần làm rất tốt, trẫm trọng thưởng cho ngươi.”

, hắn dường nhớ ra điều gì, thản nhiên thêm một câu:

“À , ta chết , uống rượu độc, chắc là đau đớn lắm đâu.”

đối diện im lặng rất lâu, mới “ừ” một tiếng.

Ta chợt nhận ra “ ta” lời lẽ là . Ta tò mò đang đứng dưới hắn.

một cái , ta sững sờ.

Bởi vóc dáng và khuôn giống bảy . Bảy , đêm tối, đủ để thật giả khó phân.

gọi hắn là Đình.

Hắn : “ Đình, ngươi là ám vệ trẫm, một nhiệm vụ duy nhất là bảo vệ trẫm, đúng ?”

Ta ngẩn .

Sắc Hứa Đình hề thay đổi, vẻ dửng dưng thể liên quan .

“Đúng.”

lâu sau, Hứa Đình chắp tay cáo lui. cơn gió lạnh buốt, bóng lưng hắn thẳng tắp, áo bào bay phật. Giống một luồng sát khí ngay cả Phật quang kim văn chùa Ân Hoa cũng thể trấn áp.

Ánh đao bóng kiếm, cô độc một .

2

ngự thư phòng còn một . Ta trước hắn, ngắm kỹ từng đường nét trên khuôn hắn. Là đích trưởng tử tiên đế, hắn từ nhỏ được nuôi dạy một trữ quân, khí độ phi phàm, đường nét góc cạnh kém tuấn mỹ.

Thời ta còn là thiếu nữ khuê các, ta thường xuyên thấy gương . Bởi lúc đó hắn hay lượn lờ trước ta.

Hắn nheo mắt, chưa cười, hỏi ta: “Trần Ngũ nương, nghĩ giúp cô xem lần nên tặng tỷ tỷ món quà gì?”

Ta cụp mắt xuống, đáp hắn: “Ta với ngươi thân.”

Hắn thở dài thườn thượt, “Sau cô làm tỷ phu , chúng ta sẽ thân thôi.”

Hắn yêu Trần Lâm Nguyệt. Yêu tận tâm can.

thế hắn chẳng tiếc gần ta để dò hỏi từng chút một về .

là một Trần Lâm Nguyệt, số phận định sẽ thu hút ánh biết bao nam tử. Trái tim sẽ bao giờ hắn dừng . Dù cho hắn là đương triều thái tử, là đế vương tương lai.

Nhưng sau đó thì sao?

Trần Lâm Nguyệt bỏ trốn vào đêm trước ngày trở thành thái tử phi.

Ta duyên phận trớ trêu thay gả vào Đông cung.

Đêm động phòng hoa chúc, vui mừng khôn xiết, hắn đi đi trước ta, mãi dám vén khăn voan.

Điều lẽ ứng với câu : “Chẳng dám lớn, sợ kinh động trên trời.”

Nhưng ta là tiên nữ nơi cung quế, là một kẻ thay thế vâng lời phụ mẫu gả đây.

Tùy chỉnh
Danh sách chương