Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/zadKjiC5

225

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Khi phụ thân đón Thẩm nương vào lúc ta đang cùng A Nương từ tiệm thịt trở .

Ở lò mổ, A Nương cùng đám nam to con giết heo mổ dê. Xong việc lại sang tiệm thịt phụ thịt.

Mãi đến chạng vạng, người mới cầm một lạng bạc ròng kiếm được, ta ra .

tiễn ta ra cửa, vừa xoa tay vừa ngượng ngùng liếc trộm A Nương.

“Một nương tử đảm đang thế , sau biết ai phúc cưới được nàng.”

A Nương vốn tính thẳng thắn, ngại đùa cợt.

Vậy mà nghe xong, người lại khựng .

Người nghiêm túc nhìn , giọng đầy bất mãn:

“Ta công rồi. công ta người nam tốt nhất kinh thành . Đây nhi ta, ngươi thấy sao?”

Nói rồi, người nắm chặt tay ta.

Ta lập tức ưỡn ngực, ngẩng cao đầu. Hệt như A Nương, ta trừng mắt nhìn gã nam béo ị kia.

Mặt đỏ bừng nháy mắt:

“Ta… ta thấy nàng cứ một mình con nhỏ, cứ ngỡ công nàng…”

A Nương chẳng buồn để tâm, kéo ta quay người bỏ đi.

ta đi qua khu chợ dài, hướng Thừa . Hôm nay A Nương kiếm được nhiều tiền hơn mọi ngày nhưng người lại vui, cứ im lặng suốt cả quãng đường.

ta đi ngang một sạp hàng rong, người hàng vẫy tay mời gọi:

“Nương tử, mua một chiếc cho người đi, cầu bình an đó!”

A Nương vốn tin những thứ .

Nhưng người hàng lại nói thêm: “Trên còn thể thêu chữ nữa.”

A Nương lại một lần nữa dừng .

rất đắt, lại còn nạm ngọc, giá đến nửa lạng bạc. Nhưng A Nương vẫn cắn răng mua một chiếc, nhờ người ta thêu tên mình ngay tại chỗ.

Lúc đi , trên mặt người cuối cùng đã nụ .

Người cong mắt bảo ta: “ sẽ bắt phụ thân con đeo .”

Phụ thân nay Đại Thừa , chưa từng đưa người đi gặp ai. Vì thế khắp kinh thành , chẳng ai biết một như người lại Thừa phu .

A Nương chỉ mong, người khác ít nhất biết được tên người.

Ánh trăng trên phố chợ như nước.

A Nương , ta theo.

Ta vui vẻ khấp khởi, mong xem phụ thân đeo .

Phụ thân trông rất tuấn tú, cao lớn khôi . A Nương nói, đeo gì đẹp.

Thế nhưng khi ta rảo đến ngoài Thừa , lại thấy một cỗ kiệu mềm thếp vàng đang đỗ ngay trước cổng.

Phụ thân vẫn còn mặc nguyên triều phục, vội vã ra từ kiệu.

quay người lại, cẩn thận vén rèm. Bàn tay to rộng đưa vào , một bàn tay thon dài trắng nõn liền đặt cánh tay .

Một trẻ tuổi e lệ rụt rè, vịn tay xuống kiệu.

Theo sau một hài chừng ba tuổi.

Trời đêm nhá nhem.

Ta nhìn một lúc lâu mới nhận ra.

Đó Thẩm nương và nhi bà ta, những người đã bị A Nương đuổi khỏi hơn một năm trước.

Phụ thân một tay dìu Thẩm nương, một tay đứa bé, đi thẳng vào .

Tay A Nương đang ta bỗng siết chặt lại, nắm đến mức ta đau điếng.

Ta khẽ kêu một tiếng, người mới sực tỉnh, vội buông lỏng tay.

Chiếc giá nửa lạng bạc tay theo đó rơi xuống đất.

Ta nghiêng đầu, thấy gương mặt người đã tái đi.

Người nhìn chằm chằm vào phụ thân và Thẩm nương.

Tùy chỉnh
Danh sách chương