Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
A Nương kinh ngạc .
sau, dường hiểu ra điều gì:
“ theo dõi ta?!”
Đôi phượng ánh vẻ dò xét, cười lạnh liên hồi:
“Nếu trong sạch, thì sợ ai theo dõi?”
A Nương .
hồi, người bỗng lại cười:
“Vậy hôm khác ta thử xem, bảo Ngô đồ tể học.”
Mặt hoàn toàn sa sầm.
không do dự, trực tiếp cho quản gia trong phủ dẫn Thẩm nương và Phó Yên Nhi trong.
Khi lại A Nương, đáy chỉ lại sự lạnh lùng:
“Thẩm Đường, ta thẳng với . Phó Yên Nhi… là nữ nhi ta. Ta định cưới cửa, cũng xem thay đệ đệ mất ta chăm sóc cho nàng. Sau này, nàng và là bình thê.”
Gương mặt A Nương đang đỏ bừng vì tức giận, nghe vậy bỗng sững lại.
3
Người đứng im rất lâu, không .
Cứ đứng bất động vậy, dường không thể tin gì mình vừa nghe.
Dưới ánh người, ánh bắt lảng tránh.
vẻ bất an, cúi xuống.
Rồi lại liếc nơi khác, ánh lơ đãng.
Bàn to rộng buông thõng bên hông, các ngón co quắp cách cứng nhắc.
Trên phố đêm nổi gió, gió cuốn theo chiếc lá hòe vàng úa dưới đất.
Ta không hiểu rõ họ .
Chỉ thấy hơi lạnh, và sự im lặng hiếm thấy A Nương khiến ta hoảng sợ.
Ta nép người A Nương, ôm lấy người.
lâu sau, A Nương mới giơ , xoa ta.
Ta nhận được, bàn người đặt trên ta đang run rẩy.
Ta ngẩng .
Thấy người chậm rãi, chậm rãi gật :
“Tốt, rất tốt.”
dường rất quá đáng.
Nhưng cơn giận trên mặt A Nương lại tan biến, trông người trở nên vô cùng bình tĩnh.
Trước đây ta từng lẻn quán trà nghe .
Tiên sinh câu tình yêu lâm ly bi đát, thở dài :
“Vị tiểu thư đó cõi lòng chết, nên không khóc cũng chẳng náo.”
Ta thấy, A Nương này giống hệt tiên sinh .
A Nương từ từ cất con dao mổ lại túi vải.
Rồi dắt ta, qua bên cạnh , bước trong mà không thêm nào.
vốn ít khi chủ động , lại đột nhiên cất tiếng từ phía sau, giọng vẻ vội vã:
“ đó… đó Dung Cảnh mới mất. óc vấn đề, ta lại uống quá nhiều rượu. Là tai nạn…”
A Nương đột ngột quay lại , xúc mất kiểm soát, long sòng sọc:
“Đủ rồi!”
người đỏ ngầu, cuối cùng không thể giả vờ bình tĩnh được nữa, rút dao mổ lao tới:
“ ta, ai cần nghe này! Nếu thật sự lỗi, thì chết !”
Ta sợ hãi tột độ, nhưng theo bản năng lại không muốn ngăn cản A Nương.
Chỉ đứng chết trân tại chỗ, siết chặt .
Lưỡi dao sắc bén chém tới, nhưng không né.