Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
Lúc những dòng bình luận kia hiện lên, tôi đang đói mức lén lút gặm cây sen đá lớp .
Tôi vừa cố nhai, vừa tu ừng ực nước để át đi vị chát đắng, vừa tưởng tượng đang chiếc bánh .
Thêm trứng, thêm xúc xích, thêm gà giòn, thêm thịt xông khói, thêm chà bông…
Tôi còn chưa “gọi” xong món, những dòng chữ đột ngột hiện ra trước mắt.
[Cười thật đấy, người khác theo đuổi con gái thì tặng sandwich, bánh ngọt, mỳ Ý bít tết… còn gã phản diện chuẩn bị bánh nữ chính, ha ha ha.]
[Hắn còn thêm trứng, thêm xúc xích, thêm gà giòn, thêm thịt xông khói, thêm chà bông… chỉ thiếu điều nhét luôn chủ bánh.]
thoáng, tôi không phân biệt nổi bị ngộ độc sen đá hay chết đói rồi nữa.
Bởi vì, tôi hình thực sự ngửi thấy mùi thơm bánh .
[Điên hơn nữa hắn còn đặt nhầm . Nữ chính Lục Dao không ngồi ở cái thứ cạnh cửa sổ đó từ tháng trước rồi.]
Khoan ?
thứ cạnh cửa sổ?
Đó chẳng chỗ tôi đổi với Lục Dao tháng trước sao?
Tôi cúi đầu nhìn xuống, hộc quả nhiên chiếc bánh .
Thêm trứng, thêm xúc xích, thêm gà giòn, thêm thịt xông khói, thêm chà bông…
Trời đất ơi, chiếc bánh thơm lừng thế không tôi, tại sao xuất hiện hộc tôi cơ chứ?!
2
Tôi vận dụng hết thảy ý chí mới thể mang chiếc bánh tận tay Lục Dao cách nguyên vẹn.
“Bữa sáng ai đó gửi cậu, nhưng đặt hộc tôi.”
Thế nhưng, cô ấy chỉ liếc nhìn với vẻ chán ghét: “Nhiều calo thế , tôi không đâu. Cậu vứt đi hộ tôi nhé.”
“Vậy… tôi vứt nó miệng được không?”
Câu hỏi tôi dường chọc cười cô ấy: “Được chứ. Sau nếu hắn còn gửi nhầm nữa thì cậu cứ giúp tôi.”
Ngay lập tức, tôi sung sướng ngấu nghiến.
quá, mức khiến tôi muốn rơi nước mắt.
Tôi không còn nhớ lần cuối cùng được chiếc bánh thơm vậy khi nào.
lẽ khi vẫn còn sống.
nấu rất .
Sườn xào chua ngọt đậm đà sốt, thịt kho tàu béo mà không ngấy…
Mùi thơm khiến tôi cứ quấn quýt bên bếp lò không rời.
luôn cười, vỗ nhẹ lưng tôi: “Ngoan nào, đợi về rồi chúng ta cùng nhé.”
Hồi đó, làm việc nhà máy.
thường rời nhà từ khi trời chưa sáng và trở về buổi tối với người đầy mùi dầu máy.
giống già Noel, luôn lấy từ chiếc túi sờn cũ ra những món quà mua tôi và .
chiếc kẹp tóc xinh xắn, bánh quy lành, và món bánh kem dâu tây mà thích nhất…
Những hôm không ca sáng, sẽ đạp chiếc xe đạp kêu loảng xoảng để đưa tôi trường.
dặn tôi hành chăm chỉ, cao đâu cứ , đừng lo chuyện tiền nong.
nói, dù đập nồi bán sắt, cũng sẽ lo tôi nên người.
3
Sau , mất, cũng biến thành người khác.
không còn làm việc ở nhà máy nữa mà suốt ngày ngồi lì ở mạt chược.