Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

6

Tôi nghĩ rằng những ngày vui vẻ thế sẽ kéo dài mãi, cho đến khi Tề chuyển đến chúng tôi.

Khi Tề bước bục giảng tôi, các dòng bình luận cười phá .

[Cười ngất, sau gửi bữa sáng cuối cùng cũng lấy hết can đảm mời đi xem phim, kết quả : Anh ai?]

[ tức giận quá hóa giận, lẳng lặng chuyển để tăng cường tấn công.]

trong lời họ, Tề , đang tự giới thiệu:

“Chào mọi người, tôi —— Ê!!!!”

Mắt hắn dán chặt tôi, chỉ về phía tôi cách không thể tin nổi, giọng run rẩy:

“Cái chỗ ngồi đó…”

Bình luận vang những tiếng hét chói tai:

[Ha ha ha ha ha ha, rồi, cuối cùng cũng phát hiện mình đặt nhầm bữa sáng.]

[May , nếu không thì Vu đáng thương chúng ta chết đói từ lâu rồi.]

[Ha ha ha, thêm chút nam thành đôi luôn rồi.]

7

Cô giáo chủ nhiệm theo hướng hắn chỉ, rồi vung ra chiều thấu hiểu:

“Em muốn ngồi cạnh Vu à? Qua đó ngồi đi, có cần phải ứng thái quá vậy không?”

Tề cứng đờ giữa không trung.

Ánh mắt cả đều đổ dồn về phía tôi theo tầm hắn.

Tôi cảm giác lông gáy mình dựng đứng cả , chiếc trong suýt bị tôi bóp nát.

Hắn im lặng bước đến chiếc ghế trống cạnh tôi ngồi xuống, chân ghế ma sát với sàn nhà tạo ra âm thanh chói tai.

Tôi cúi đầu, lặng lẽ ăn .

Khóe mắt tôi liếc thấy hắn mãi không cất cặp hộc bàn, ngồi thẳng tắp, ngọn núi lửa sắp phun trào.

Hắn chằm chằm tôi giây, rồi đột nhiên nhoài người về phía trước, tôi với vẻ mặt u ám:

“Lục Dao đâu? Không phải cô ấy ngồi đây sao?”

8

Tôi hoảng hốt vô cùng: “Lục Dao nói cậu ấy muốn ngồi bàn đầu để bảng rõ hơn… đổi chỗ với tôi từ trước rồi.”

Giọng hắn ghìm rất thấp, mang theo chút nghiến răng nghiến lợi:

“Vậy… bữa sáng nay… đều do cậu ăn hết?”

Tôi không dám ăn , sợ hãi gật đầu.

Vẻ mặt hắn lập tức trở nên phức tạp hơn, thể vừa bị ai đó đánh gậy gáy.

Hắn ngây đứng đó.

Dòng bình luận cười đến mất kiểm soát:

[Ha ha ha, hôm qua còn qua cái gì? anh đấy.]

[Ha ha ha, lầu trên đừng nói thế, dù sao thì hắn cũng nuôi bé mập 5 ký rồi.]

Chiếc nóng hổi vẫn bốc khói trắng, mùi thơm dầu và hành lá xộc mũi.

Tôi thực sự không nhịn được .

Tôi rụt rè :

“Vậy cái này… tôi còn được ăn không?”

9

Lời vừa nói ra tôi hối hận.

Hắn đại với tính khí cực kỳ nóng nảy cơ !

Hắn có đánh tôi không nhỉ?

Quả nhiên, hắn tôi rất lâu, rồi bực bội vò đầu.

“Rầm” tiếng, hắn nhét cặp sách hộc bàn.

Tùy chỉnh
Danh sách chương