Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/70BDvXIdgQ

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

“Ồ, mang theo không ít nhỉ, định lén sau lưng tôi đi đấy?

“Nhìn ra được yêu tôi lắm , chừng đủ , bảo bối?”

Lúc , ngượng ngùng thắng thế sợ hãi.

“Không haha, tôi là ăn no quá nên muốn ra ngoài tản bộ một chút… á!”

kịp nói xong, Cố Xuyên Trì hừ lạnh một tiếng, trực tiếp ném tôi lên giường, xoay người đè xuống.

“Duyên hết rồi thì nối lại cho tôi. thích đúng không? Tôi cho hết.”

Thế là xong, hội mở miệng, Cố Xuyên Trì như dã thú nổi điên, giày vò tôi tận nửa đêm.

Toàn thân tôi như muốn tan rã, bóng tối đối diện đôi mắt sâu thẳm anh, tôi có thể : toi đời rồi.

Đắc tội kim chủ, lại còn kịp chạy trốn.

Đầu óc tôi quay như chong chóng, mãi về tương lai mức như muốn quá tải.

vẫn không hiểu, chuyện lạ thật – Cố Xuyên Trì vì yêu ?

Lẽ ra giờ anh nên vội vàng quay về quê người lòng mới đúng, còn ở phí thời gian tôi – kẻ thế thân ?

lẽ… đồ cặn bã! có người lòng rồi còn nuôi chim hoàng yến, cá hai tay?

Hừ, vậy thì tôi càng tranh thủ lừa thêm ít nữa, coi như trừng trị kẻ sở khanh.

Lúc anh mới vừa , chắc còn tí tiết kiệm, nắm thời .

“Tôi sẽ không để hội rời khỏi tôi thêm lần nào nữa… giống như lần đầu tiên vậy.”

Rạng sáng, khi tôi đang mơ màng ngủ, chợt nghe thấy ai đó thì thầm câu đó, buồn ngủ quá, tôi mặc định là anh đang nói mớ thôi.

03

Sáng hôm sau, Cố Xuyên Trì bế tôi dậy luôn.

“Bất ngờ tới rồi, đưa về quê.”

“A hả (°ο°)… ai ? Tôi á?”

Đúng là một cú bất ngờ to bằng trời.

Tôi như chết lâm sàng rồi bật dậy khỏi mộng, lập tức tỉnh cả người.

Kim chủ đại minh tinh không những , còn định đưa tôi về quê chịu khổ, làm , gấp lắm rồi, ai online giúp !

“Về quê hả? Không ổn lắm … À , anh về là để vợ đúng không, vậy anh chuẩn bị ?

“Nếu mang tôi theo, lúc đó anh thích cô dâu?”

Cuối cùng, não tôi bị chập mạch, còn đi lo giúp anh và người anh yêu.

“Tất nhiên rồi, từ lâu tôi chuẩn bị xong cả rồi.”

Không hiểu vì , tôi cứ có cảm giác ánh mắt Cố Xuyên Trì nhìn tôi mang theo nụ cười, giọng nói lại có vẻ… hiền dịu khó hiểu.

Ối trời, lẽ là yên tĩnh trước cơn bão?

Dựa vào hiểu biết tôi về anh , chắc chắn là tín hiệu báo động.

Không lẽ còn nhớ chuyện đêm qua à? Hu hu, đồ cặn bã còn biết thù dai nữa chứ.

đấy, tiểu mê ? Mau lên, tôi đặt vé máy bay từ trước rồi, nhanh thu dọn rồi đi thôi, tôi còn đang háo hức lắm .”

Cố Xuyên Trì thấy tôi ngây người, bật cười, đưa tay chạm nhẹ lên chóp mũi tôi.

Háo hức…

Là háo hức về vợ, hay háo hức đưa tôi về chịu khổ ?

Tôi vẫn biết quê anh ở , gọi là “quê” thì chắc thể tốt đẹp .

Lỡ nát bươm xập xệ, có khi còn tôi dọn dẹp ấy chứ.

Lên máy bay rồi, anh chu đáo đắp chăn cho tôi.

Trước , anh từng dẫn tôi đi xa như thế, giờ rồi, có vẻ cũng còn bận tâm nữa.

Nhìn gương mặt Cố Xuyên Trì, thật ra tôi vẫn hơi buồn một chút.

cũng bên nhau ba năm rồi, dù là tình nhân bí mật, anh bảo vệ tôi rất kỹ.

Giờ anh vì tình , vội vàng về quê người lòng.

lòng tôi có chút chua xót, vừa chuyện anh là kẻ cá hai tay, tôi lập tức tới anh.

Tùy chỉnh
Danh sách chương