Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
                            https://s.shopee.vn/3LHvZ7OJRS

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi copy nguyên đoạn đó, dán nguyên văn, phản đòn dội chậu mặt, gửi hẳn mấy vạn chữ Xuyên Trì.
Ban đầu còn đang lim dim nghỉ ngơi trong xe, Xuyên Trì vừa thấy tin nhắn tôi đã trố mắt lướt từ đầu đến , cau mày đọc rất nghiêm túc.
Sau đó lại quay sang tôi, lúc cúi đầu môi còn cong một nụ cười nhàn nhạt.
“Tiểu mê tiền, anh ghi nhớ .”
Không, ghi nhớ ghi nhớ, cười ám muội như vậy là sao hả?
“Phía là trung tâm hàng hiệu lớn nhất Thượng Hải, mình dạo một vòng . Đổi mùa , mua thêm vài bộ đồ.”
Không thể không , Xuyên Trì đúng là đàn ông gần như hoàn hảo.
Tuy tôi không biết anh đối với trong lòng thế nào, nhưng với tôi đúng là không thể chê đâu .
Mỗi lần mua đồ tôi, chưa bao giờ để ý giá .
Chỉ cần tôi một món lâu hơn vài giây, là dãy đồ đó đều mang về.
Ba năm biệt thự anh tôi sống, quần áo, túi xách, giày dép, trang sức đã chất đầy đến mức biệt thự không chứa nổi.
Anh đối xử với tôi rất dịu dàng, hào phóng.
Gần như tôi gì anh nghe, ngoại trừ… khi trên giường.
05
Gần đến chiều tối, xe dừng lại một cánh cổng lớn màu đen viền vàng.
“Đây là cũ anh. Ba mẹ anh đang ra nước ngoài xử lý chuyện kinh doanh, chúng ta cứ đây .”
Xuyên Trì nắm tay tôi bước .
Suốt đoạn đường, mắt tôi trợn to đến sắp trẹo cổ.
Bọn giàu các anh đúng là không lý gì hết!
Ai mà ngờ “quê ” lại chính là căn biệt thự cổ trung tâm Thượng Hải cơ chứ!
Từ lúc bước , khắp nơi đều là kiến trúc cổ kính mang hơi thở thời gian, chẳng khác gì bước truyện ngôn tình.
Vừa đã biết là đại hộ giàu .
Mấy căn này, dù bảo thủ định giá, phải tới hàng trăm triệu tệ.
Hu hu, hóa ra cậu là thiếu gia thật sự, xuống giới giải trí chỉ để trải nghiệm sống hả?
sớm tôi đã theo anh về lâu .
“Ờm… tôi phòng nào vậy?”
quanh tầng trên tầng dưới, phòng nhiều đến hoa mắt, tôi hơi ngơ .
“ nghĩ sao? Về đến , còn đòi ngủ riêng giường hả?”
Xuyên Trì liếc tôi một cái như thể đang một đứa trẻ con, sau đó trực tiếp bế bổng tôi , ôm phòng ngủ anh.
“Ngủ một chút , tối anh dậy cơm.”
xong, anh khẽ đặt một nụ hôn khóe môi tôi, quay nhận điện thoại.
Mỗi lần đến, anh đều vội vàng chạy .
Tôi chưa bao giờ xem điện thoại anh, nhưng trong lòng đoán là từ trong lòng anh.
Thôi đến , đành tạm vài hôm.
khi rời , tranh thủ sống đời quý tộc một chút chẳng sao.
, tôi mơ màng thiếp .
Đến tối, Xuyên Trì đến tôi dậy cơm.
Đang nửa chừng, một cô gái trang điểm vô kỹ lưỡng chạy .
“Anh Xuyên Trì, anh về , nhớ anh muốn chết!”
06
Thế nhưng Xuyên Trì thậm chí không thèm ngẩng đầu , vẫn chăm chú gắp thức tôi.
“Ừ.”
“Anh Xuyên Trì, đúng lúc chưa cơm, ngồi mọi nhé…”
“Không .”
Xuyên Trì lập tức nhíu mày, cắt lời cô ta thẳng thừng.