Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

“Chị thể đừng đuổi em đi không? Em không rời xa .”

“Đương nhiên là .”

thở phào nhẹ nhõm, lập tức chầm lấy .

hai người họ nhau, mắt tôi bỗng dưng ngấn lệ.

Lạ thật, hôm nay bị .

Tại vừa mới họ hay khóc, tôi cũng khóc theo.

ho tiếng.

Tôi sụt sịt hỏi phải bị ốm không?

cúi xuống lấy tôi.

Lần thì công bằng , mỗi người đứa, tôi nghĩ thầm.

Không đúng, không công bằng!

Tôi giằng khỏi vòng tay .

Dưới ánh mắt ngạc nhiên , tôi quay sang anh trai.

ném Hảo Hảo .

Ừm… giờ thì rất công bằng .

Dì Trương thấy chúng tôi dính lấy nhau thành cục thì cười gọi cả nhà cơm.

Chúng tôi vào phòng .

Cả đời tôi chưa bao giờ thấy bữa tối thịnh soạn đến .

Anh trai tôi giống đồ nhà quê, tôi thèm để ý.

Em thức tôi, tôi đưa bát đỡ.

cảnh tượng hài hòa mà bật cười.

“Á, chị… chị vẫn ghét em ?”

Không hiểu miếng thức em tôi rơi xuống đất.

Rõ ràng tôi đã đỡ rất cẩn thận.

nghe thấy em gì, trong mắt tôi chỉ còn miếng thức bị rơi.

Tôi dùng tay nhặt miếng cà tím lên .

tôi quái vật.

Tôi hoang mang giải thích: “Rơi xuống đất trong vòng năm giây nhặt lên vẫn mà. Trước đây con toàn vậy…”

Hơn sàn nhà lau sáng bóng, sạch bong, bẩn chút nào.

Tôi thấy trong mắt em thoáng qua tia kinh ngạc, trở thường, khẽ : “Chị ơi, đều tại em không tốt, em không chặt…”

“Không đâu em, để chị tự .”

“Chị quả nhiên vẫn ghét em ?” , chực khóc.

“À… không phải… Ôi, chị chỉ thử mỗi món chút, sợ làm phiền em thôi.”

Tôi ngại ngùng .

Tôi thực sự chui tọt xuống gầm bàn. Và tôi làm thật.

Anh trai cười phá lên.

Làm tôi dám ló .

Cuối cùng là kéo tôi , tôi mỗi món ít.

Tôi chưa bao giờ món nào ngon !

Tôi vui vẻ trở .

6

“Chị cứ rời khỏi nhà cũ ? Chị không nhớ nuôi à? Em còn không thể tưởng tượng cảnh phải rời xa .” tò mò hỏi tôi.

“Ừm… cũng khá nhớ. Mổ tuy rất mệt, nhưng con tệ, hai năm qua chị đã tiết kiệm nghìn tệ . Hơn nuôi tuy hay đánh chị nhưng lần nào cũng tránh mặt , không ảnh hưởng đến việc bán chị.”

“Còn , các bạn xung quanh đều với chị đi học mệt lắm, nên nuôi không chị đi học.” Tôi vui vẻ trả lời.

Em sững sờ, tôi đoán chắc cô ấy đang ngưỡng mộ cuộc sống tôi.

“Nếu em trải nghiệm, chị thể dẫn em đi cùng. Chị nhiều kinh nghiệm lắm! Chắc chắn sẽ dẫn dắt em thật tốt, để chúng ta cùng nhau xưng bá chợ !”

… chị ấy… dọa con huhu.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương