Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
1
Lúc ba mẹ ruột tìm thấy tôi, tôi hùng hục mổ .
Giữa trưa hè nóng nực, tôi mặc tạp dề chống thấm, tiếng thớt bị tôi vang lên từng hồi đanh gọn.
Khắp tôi nồng nặc mùi tanh của và máu quyện nhau.
Tôi ngơ ngác nhìn họ, những gương mặt sao mà xa lạ.
Tôi ngốc nghếch hỏi: “Mua con trắm cỏ không ạ?”
đàn ông chẳng màng mùi tanh hôi, chầm lấy tôi lòng: “Diệu Diệu, con con của chúng ta. Bây giờ ba mẹ đến đón con nhà, không?”
Thấy ông nói chân thành như vậy, tôi gật đầu đồng ý, nhưng yêu cầu phải mang theo nhỏ của .
Tôi không hiểu những cảm xúc phức tạp trong mắt họ. Ba xoa đầu tôi: “Diệu Diệu, nhà chúng ta sẽ mua cho con nhé? Poodle hay Maltese đều cả.”
Tôi lắc đầu, nhỏ của leo lên xe họ.
Mẹ cứ nhìn tôi chằm chằm, dặn tôi đừng làm xe.
Tôi gật đầu, “Hảo Hảo”: “Mẹ ơi con ngoan lắm, Hảo Hảo cũng vậy.”
Lúc này mẹ quay đi, không nhìn tôi nữa.
2
Tôi ngồi xe họ nhà. trạc tuổi tôi đứng đợi ở cổng.
ấy mặc dài trắng tinh, trên đầu cài bông hoa nhỏ, trông rất xinh đẹp.
Mẹ tới chầm lấy ấy, vuốt ve lưng : “Nguyệt Nguyệt, mẹ đây.”
Tôi Hảo Hảo của , nép sau lưng ba.
Tôi quá, không muốn làm vấy trắng tinh kia.
Ba kéo tôi từ sau lưng , tôi lúng túng nhìn hai mẹ con nhau trước mặt.
kia quay đầu định ba nhưng lại ngập ngừng không dám tiến tới.
Tôi biết ý liền sang bên, nhưng ba lại kéo tôi : “Đây con. Tuy chỉ con nuôi nhưng bao năm qua nhà ta vẫn xem nó như con ruột, cũng chính ruột của con.”
Tôi gật đầu, chùi tay quần áo mấy lượt chìa : “Chào !”
ấy hoảng hốt nhìn tôi, lại nhìn mẹ.
“ chê chị à?” Tôi hỏi ba.
Mắt ba ngấn lệ, ông tới nắm lấy bàn tay chìa của tôi: “Diệu Diệu không .”
Mẹ cũng kịp phản ứng, áy náy nhìn tôi bảo dì giúp việc đưa tôi lên lầu rửa.
Thật tôi không chút nào. Mỗi ngày bán xong tôi đều rửa sạch sẽ.
Lần đầu tiên ngâm trong bồn , tôi thấy thật lạ.
Dì Trương cho Hảo Hảo. Hóa Hảo Hảo không phải vàng mà trắng.
Tôi chút xấu hổ.
3
Tôi thoải mái ngâm trong bồn thì mẹ , mang theo .
“Đây của Nguyệt Nguyệt… Đợi khi nào rảnh mẹ sẽ đưa con đi mua đồ …”
Bà còn chưa nói xong, tôi đã đứng bật dậy, mắt sáng rực, cười ngây ngô với bà:
“ ạ, lần đầu tiên con mặc , đẹp quá.”
Mẹ nhìn tôi, bỗng dưng bật khóc.
Tôi làm mẹ sợ sao?
Bà xót xa lấy tôi: “Diệu Diệu, sao trên con nhiều sẹo thế này?”
Tôi nhìn xuống tay, chân và vai .
những vết đã gần như mờ hẳn, những vết chỉ vừa đóng vảy.
“ vết do mổ , lúc đầu con chưa quen nên hay . vết do ba nuôi đánh. Mỗi lần say rượu ông ấy lại đánh .” Tôi thản nhiên kể.