Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
                            https://s.shopee.vn/AKRfthzrAb

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
18
Ta là độc tử duy nhất  họ Tô.
Tô  vốn là  tộc trăm năm,   khi tiền triều diệt vong, thân mang cựu thần chi danh,  sớm thất .
Thuở nhỏ, ta  hiểu rõ: trên vai gánh lấy hưng suy  vinh nhục   tộc.
Danh tiếng học hành lẫy lừng kinh ,   vẫn chẳng  trọng dụng.
Nếu chẳng có thánh thượng gật đầu, ta vĩnh viễn chẳng  ngẩng mặt  triều .
Mà  Ninh công chúa, đối với ta mà nói,  là vầng minh nguyệt  trời cao, xa vời khó với.
Ta vốn chỉ là một kẻ đứng ngoài, lặng lẽ nhìn nàng và  Vân Phàm viết nên câu chuyện  riêng họ.
Năm ấy,  Ninh   tuổi cập kê,  mà thánh thượng mãi chẳng ban hôn chỉ.
Ta trong mật quyển cũ, bất ngờ tìm ra dấu vết  tướng quân ngầm giấu binh lực.
Ta một thân quỳ  tiền ngự, tự nguyện nhập cục, cam tâm làm lưỡi đao   thiên tử.
Tự chặt đứt đường quan lộ, dâng mình làm kẻ chấp lệnh trong ám vệ ngự tiền.
Vì Tô , ta mong bằng sức mọn mà che chở một nhà trước phong vũ cuồng loạn.
Vì  mình, ta mong mỏi một , ánh trăng có  soi  ta.
Cuối , ta như ý nguyện, cưới  ánh trăng.
Ba năm tháng  ấy, tựa như một giấc mộng dài.
 mỗi canh khuya vắng lặng, ta đều phải tự hỏi một câu:
Nàng, thật sự có yêu ta ?
Trong công chúa phủ, di vật   Vân Phàm chưa   cất .
Nàng thường nhìn về phương Bắc mà ngẩn ngơ thất thần.
Ánh mắt ấy… ta nhận ra, nó  thuộc về ta.
Ta nghĩ, bản thân sắp bị ghen tuông xé nát phát cuồng rồi.
Về sau, thái y nói nàng thân  suy nhược, khó  thụ thai.
Nàng nhìn ta, trong mắt lộ vẻ áy náy.
Mà  cảm giác ấy,  khiến ta sinh ra một loại thỏa mãn bệnh hoạn.
Tựa hồ trong nỗi đau  nàng, ta tìm  một sự cân bằng đáng thương.
Xuân  nhập phủ, vốn do  thân sắp đặt, ta định  chối.
 hôm ấy,  Ninh  chăm chú nhìn về tờ chiến báo Bắc cương.
Trong  ta thoáng chấn động, cuối   để Xuân  rời .
Nàng ấy tính  hiền nhu, đối với ta trăm điều thuận theo.
Ở bên nàng ấy, ta cảm thấy nhẹ nhõm an yên, dễ dàng buông bỏ đề phòng.
 nên… có một đêm, chuyện  phát sinh.
Tỉnh ,  ta vô  hoảng hốt, lập tức bảo  thân đưa nàng ấy .
Nào ngờ Xuân   hoài thai,  thân liền giữ nàng ấy .
Ta giả như chẳng hay biết.
 Ninh   có con, mà Tô , chung quy cần có huyết mạch nối dõi.
Ta ngầm ưng thuận để  thân nhắc  chuyện nạp thiếp  công chúa phủ.
Ta biết,  Ninh rồi cũng sẽ  toàn cho ta.
 ta  ngờ…
Đồng tâm cổ trong nàng,  giải.
Đồng tâm cổ chỉ có  đổi chỗ  ý, chứ chẳng  khiến nàng thật  sinh .
Những năm qua, cái gọi là ái  nàng dành cho ta, kỳ thực… vốn là trộm   Vân Phàm.
 Vân Phàm c.h.ế.t rồi.
 yêu… cũng theo đó mà tan biến.
19
 Ninh rời , tiện  chặt đứt một cánh  ta.
Ta  đó  kẻ bỏ .
 xưa  sủng tín, phút chốc hóa  mây khói.
 thân  đặt hi vọng vào đứa trẻ chưa kịp chào đời trong bụng Xuân .
Song một trận sẩy thai, tất cả tan  hư ảo.
Ta  cố gắng lưu  huyết mạch một lần nữa,  rồi phát hiện,  nay  chẳng còn năng lực hành phòng.
Phụ thân cự tuyệt việc nhận dòng nhánh,  cưới thêm vài thiếp thất, cuối  cũng đều vô ích.
 thân  đêm khóc than, tiều tụy  gầy xương.
Lúc ấy, ta mới thực sự hiểu lời  Ninh.
Đối với ta, đau khổ nhất chẳng phải cái chết, mà là mở mắt ra… chứng kiến điều, thứ mình có, dần dần rời khỏi tầm .
Cho nên, rốt cuộc…
Ta cầm lấy kiếm.
Tự  chấm dứt tất cả.