Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Một giọng nói the thé vang lên Chiêu Dương cung, thái giám cận bên Hoàng là Hoàng Ân dẫn đám thái giám lũ lượt tiến .
“Tiệp dư Lý , tiếp .”
Trong viện, cung nhân quỳ rạp như mây đen phủ đất, ta nhấc váy quỳ , lúc cúi liếc thấy mũi giày đen của Hoàng Ân vương đầy bùn đỏ.
Ba tháng cung, tuy không được đi lại tự do, nhưng đại đã nắm được bố cục trong cung.
Hôm nay không mưa, trong cung dù là lớn hay nhỏ đều lát đá xanh.
Nơi duy nhất khiến hắn khó tránh dính bùn đỏ, có là Ngọc cung, nơi Tiên hoàng mất năm năm dẫn suối nước tự nhiên về Nguyên quý phi.
Hắn đến chỗ Hoàng thượng, hiện tại Hoàng thượng đang ở Ngọc cung.
“Tiệp dư Lý , tính tình nhu hòa đoan trang, dung mạo đoan nhã. Nay ban tặng một bộ y phục ngủ bằng giao tiêu thêu vân văn kim tuyến, một đôi trâm cài Cửu loan ngậm châu bằng vàng, đến Ngọc cung tắm mình trong suối hoa hải , giờ Tuất tẩm.”
Ngay trong ngày truyền gọi tẩm, lại còn phá lệ ban suối nước Ngọc cung, ta đoán đúng rồi, Hoàng quả nhiên muốn nâng ta làm sủng phi.
“Thần thiếp tạ ơn Hoàng thượng long ân.”
Hoàng Ân đọc xong thánh , bước lên đỡ ta dậy, trong lời mang ý chúc mừng.
“Chúc mừng nương nương, suối nước Ngọc cung là nơi ở riêng của Hoàng thượng, khó mà đến gần. Nương nương vừa mới tẩm đã được vinh sủng thế này, đủ thấy Hoàng thượng coi trọng ra sao. Về sau tiền đồ ắt vô lượng.”
Ta đỏ , dịu dàng nói: “ quá lời, sau này còn mong bảo nhiều hơn.”
Xuân Hoa hiểu ý, đưa Hoàng Ân một túi tiền.
Nét cười trên hắn càng đậm:
“Nương nương khách khí rồi, giờ không còn sớm, nương nương nên chuẩn bị đi, đừng để lỡ giờ lành.”
Ta mỉm cười cúi : “Đa tạ nhắc nhở.”
Ván cờ ly gián này, thức mở màn.
4
Khói nước bốc lên lượn lờ trong Hải Trì, bốn phía thả rèm mỏng, trong gió đêm nhẹ nhàng lay động.
Cung nữ thả hoa hải trong nước, hoa trắng hồng xoay tròn rơi hồ.
Ta đưa hứng lấy một hoa rơi, đặt lên chóp mũi, ngửi thấy hương thơm dịu nhẹ.
Lông mày khóe mắt điểm ý cười, khẽ thổi một hơi, hoa trong gió bay nước.
Ta chìm sâu hơn, dòng nước ấm áp bao bọc khắp , không nhịn được khẽ than một tiếng đầy thỏa mãn:
“Thật là thoải mái.”
Cung nữ phía sau bưng khay vàng, cung kính giới thiệu:
“Nước suối này dẫn nơi sâu trong Ly Sơn, bốn mùa ấm áp như nhau, tắm gội có trừ mỏi mệt, kéo dài tuổi thọ. Mỗi tháng Hoàng thượng đều đến nghỉ ngơi vài ngày.”
“Lần tẩm đã được ban suối nước , nương nương quả là duy nhất trong hậu cung.”
Ta hai vốc nước hắt lên trời, nụ cười hiện nét ngây thơ vừa vặn của thiếu nữ.
“Hoàng thượng thật tốt.”
Ngọc cung này cực kỳ xa hoa, bậc thang bằng bạch ngọc, lan can dát vàng, mái vòm khảm thủy tinh, chiếu sáng bằng dạ minh châu.
Ngay cả nước suối là do hàng vạn đào xuyên lòng đất mới dẫn được về.
Ta ghen tỵ phận tỷ tỷ, ghen tỵ Tam đệ dù là thứ tử nhưng được học hành khoa cử, khiến đích mẫu phải kiêng dè.
Nay được ngâm trong suối nước dành riêng vương, mới biết bọn họ tầm thường đến mức nào.
Cửu ngũ chí tôn, ngự trị thiên hạ, ngay cả nước tắm đáng giá nghìn vàng.
Mạng sống của hàng vạn , chẳng qua là một nét chu sa dưới bút hắn.
Ta thật muốn nếm thử một lần, cái cảm giác được nắm giữ hoàng quyền.
Cung nhân hầu hạ lấy hương lộ trong khay vàng ra, nhẹ nhàng xoa bóp vai ta.
Ta tựa bên thành hồ, gối , nhắm mắt tận hưởng.
Không bao lâu sau, cung nhân trực điện vội vàng bước đến truyền tin:
“Nương nương, Hoàng thượng đã đến cung môn.”
Chưa đến giờ Tuất, Hoàng lại đến sớm.
hoa trôi trên nước động tác của ta d.a.o động mạnh.
“Mau lấy y phục ngủ tới.”
Ta rửa sạch hương lộ trên vai, tùy ý lau khô tóc, vừa khoác lên mình bộ mỏng do Hoàng ban tặng, nghe tiếng bước chân bên điện.
“Bệ hạ giá lâm ——”
Rèm bị vén lên, Hoàng đã điện.
“Thần thiếp tham kiến Bệ hạ.”
Ta cúi mình hành lễ, cổ áo chưa kịp buộc kỹ tuột nửa tấc, để lộ một khoảng da thịt trắng nõn.
Ta cắn môi, đôi má đỏ hồng vì xấu hổ.
Đôi hài gấm màu đen dừng lại trước , Hoàng vươn đỡ nhẹ: “Ái phi miễn lễ.”
Ta đứng dậy, lần tiên nhìn rõ dung mạo của bậc thiên tử.
khoác long bào vàng rực, dung mạo cương nghị, viền quai hàm sắc bén lạ thường.
Lúc không biểu cảm lại mang khí thế xa cách khó gần.
Khóe mắt đã có vài nếp nhăn, nhưng không làm lu mờ ánh mắt sắc bén kia, ánh mắt dò xét bách quan, nhìn thấu mọi âm mưu, như xuyên qua mọi lớp ngụy trang.
“Trẫm mệt mỏi, muốn đến gặp nàng sớm một chút.”
Thanh âm trầm thấp, nghiêm nghị vang lên, ánh mắt lướt qua lớp sa y ướt át của ta.
Ta chân trần nghênh giá, trên mặc mỏng, tóc còn ướt nhỏ giọt, lớp mỏng bị thấm nước càng trở nên trong suốt, dán sát , hiện rõ cong mềm mại.
“Thay y phục trẫm.”
Hắn thu lại ánh nhìn, trong mắt không hề có dục vọng, ngược lại càng thêm lạnh lùng.
Ta ngoan ngoãn nghe lời, vừa cởi áo , nghe hắn nhàn nhạt hỏi:
“Chuyện này, ái phi xem ra rất là thành thạo.”
cung ba tháng, gốc gác của ta hắn ắt đã tra rõ, lời này là đang thử ta.
Ta thành thật đáp:
“Hồi bẩm Hoàng thượng, thần thiếp là thứ nữ, thường hầu hạ trưởng tỷ trong phủ.”
“Trẫm nhớ, tỷ tỷ nàng vẫn chưa xuất giá.”
“Trước ngày thần thiếp nhập cung, tỷ tỷ vừa lâm trọng bệnh, ngay cả giường phải nhờ nha hoàn đỡ mới đi nổi.”