Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ta chỉ có thể cố gắng vòng vo, tìm thoát thân trước đã.
“Hậu quả ? là tử lại muốn cưỡng ép thần nữ, cho dù việc này bại lộ, người chịu thiệt vẫn là điện hạ.”
“Hầu sẽ không vì ta gây thù điện hạ, điện hạ cũng sẽ không vì ta trách tội Hầu .”
“Cuối cùng, cái giá ngài phải trả qua là một mạng người như ta thôi.”
Ánh mắt hắn khựng lại, lộ ra vẻ kinh ngạc, có lẽ không ngờ ta lại nhìn rõ mọi chuyện vậy.
“Đã hậu quả, thì nên đặt .”
“Đặt ?”
Ta khẽ nhắc lại hai chữ ấy, đôi mắt hạnh ửng đỏ một tầng sương mờ, nơi khóe mắt chất chứa tủi nhục không cách nào nén , rơi một giọt lệ nóng hổi.
“Đặt thì sao chứ? Dù điện hạ có tha cho ta, tỷ tỷ nhất cũng sẽ lấy mạng ta.”
Vì động tác rút ra cắm vào nãy, m.á.u ở vai hắn chảy ra dữ dội, đã lan rộng tới giường.
Tuy chưa trúng chỗ hiểm, nếu không kịp thời cầm máu, cũng có thể nguy hiểm tính mạng.
Hắn bắt đầu dịu giọng trấn an ta:
“Có ở đây, nàng ta không dám nàng đâu. Vân nhi, dạo gần đây nàng chịu khổ rồi.”
“Chính vì thích nàng nên mới như vậy. Nàng bỏ đi, đừng tự mình bị thương.”
Ta lắc đầu, tay nắm chặt bạc không hề buông lơi.
“Hôm nay xảy ra chuyện thế này, đừng nói là tỷ tỷ, mẫu thân cũng sẽ không tha cho ta. Chuyện nhà Hầu , điện hạ sao có thể quản ?”
Vì mất m.á.u quá nhiều, môi Tam tử bắt đầu tái nhợt, hắn dịu giọng dỗ dành:
“ sẽ đưa nàng vào người , có che chở, không ai dám thương tổn nàng nữa.”
Ta vẫn lắc đầu, gương đau khổ.
“Nếu là trước kia, ta nhất sẽ tin điện hạ. nay ta không dám nữa.”
“Ta từ nhỏ bị tỷ tỷ hành hạ ra sao, điện hạ thấy hết. Nếu không nhờ điện hạ từng ban cho ta chút ấm áp, e rằng ta đã sống hôm nay.”
Nhắc lại chuyện cũ, ta liền hóa thân thành một nữ tử si tình, chỉ có một mình hắn.
Từng lần gặp gỡ Tam tử, ta kể lại như thể thuộc nằm .
Nói nghẹn ngào, nước mắt trào ra khóe mắt, người mong manh như sắp tan vỡ bất cứ nào.
“ vì sao chỉ một đêm, tất thay đổi?”
“Ta vốn đã đơn độc không nơi nương tựa, vì sao ngay chút ấm áp ấy, điện hạ cũng muốn cướp đi?”
Nhìn bộ dạng ta này, sắc hắn thoáng d.a.o động.
Ta đã câu giờ không ít, giờ đây vì mất m.á.u quá nhiều, sắc hắn đã tái đi thấy rõ.
Ta không vẻ động kia hắn thật mấy phần, hiện tại ta không lui, chỉ có thể đặt cược.
Cược rằng ở kiếp trước, ta giấu rất kín tâm cơ, không để lộ dã tâm, cược rằng khi đối diện mỹ nhân si tình, hắn sẽ nảy sinh vài phần thương tiếc.
Hắn là người thông minh, chỉ cần cảm xúc khác có thể tạm thời lấn át cơn giận, thì lý trí sẽ dần quay lại.
Giết ta này, ngoài việc phát tiết cơn giận, đem lại lợi ích .
Hắn dự tiệc, ai ai cũng .
Phụ thân ta là trọng thần thân cận bên cạnh hắn, hằng ngày gặp, vết thương trên cổ hắn không thể giấu .
Thời điểm vết thương xuất hiện lại trùng khớp ta chết, thử hỏi phụ thân sao có thể không nghi ngờ?
Dù phụ thân ít can dự chuyện , nếu muốn tra, có chuyện qua mắt ông.
Tam tử cần phải khiến một cận thần lạnh chỉ vì một thứ nữ như ta?
Thi thể ta cũng không thể đưa ra khỏi Hầu , dấu vết lại trên thân hắn và ta, hắn lẫn đích tỷ thể giải thích nổi.
Chưa kể, Phó Thừa An đối ta không giống người ngoài.
Nếu ta chết, hắn nhất sẽ hỏi tới.
Giữ ta lại, chưa chừng có thể dùng để thu phục hắn.
“Điện hạ ta, là một quân tử thanh khiết như gió mát trăng thanh, sao có thể ra chuyện sỉ nhục nữ tử như thế?”
“Người trước ta không phải là người đó.”
Ánh mắt ta đột nhiên trở nên kiên , tay siết chặt lấy , lại không sao hạ thủ nổi.
“Thôi vậy.”
Ta như thể đã nhận mệnh, rút về, nhìn hắn bằng ánh mắt chan chứa tình ý, như muốn khắc sâu hình bóng hắn vào .
“Thay vì thân bại danh liệt, chịu đủ nhục hình dưới tay tỷ tỷ chết, chi bằng ta tự kết liễu hơn.”
Nói rồi, chiếc bạc tay liền hướng vào cổ mình.
Hắn lập tức giữ c.h.ặ.t t.a.y ta lại, sắc trắng bệch, trầm giọng nói:
“Muốn c.h.ế.t sao? Không dễ thế đâu.”
Như ta dự liệu, hắn chọn giữ ta lại.
khi giữ tay ta xong, hắn gần như không sức lực, chỉ nhờ ý chí mới miễn cưỡng không gục .
Ta vùng tay thoát khỏi hắn, nhìn hắn thật sâu một cái rồi bước giường.
Sợ hắn gọi người, ta hành động rất nhanh.
Ta dùng áo choàng hắn quấn lấy thân thể xốc xếch mình, thuận tay nhặt lấy một con d.a.o găm tinh xảo dưới đất.
đó, ta trèo cửa sổ trốn đi.
Chương 3: Đồng minh Ngũ tử
Lão Hầu gia mừng thọ, đa số người tụ ở tiền viện.
Nơi ta đang ở vốn đã hẻo lánh, lại bị người cố tình dọn sạch xung quanh, ta cẩn trọng tránh né, đi men theo những hòn giả sơn các gốc cây, suốt quãng gặp ai.
Xem chừng Tam tử không phái người đuổi theo, ta khẽ thở phào.
Hắn đã khiến ta hao tổn quá nhiều thời gian, lo kế hoạch phía có thể hỏng mất, ta càng bước càng nhanh.
Không ngờ, vừa vòng qua một hòn giả sơn thì lại chạm Lục tiểu tướng quân cũng đang vội vã bước tới.
Biến số hôm nay thật sự quá nhiều, ta âm thầm rủa một tiếng xui xẻo.
Người có thể khiến hắn sốt sắng như thế, chắc chắn chỉ có đích tỷ, hắn đang tìm nàng ta?