Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
                            https://s.shopee.vn/3LHvZ7OJRS

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Lâu Sóc thong thả nói: “Cậu thích thì cứ thích đi, phiền phức có phải tôi đâu. Tôi đến lần này là  bàn  cậu chuyện hợp tác giữa chúng ta, cái dự án ở khu Tây Thành ấy…”
“Oa!” Đứa bé vốn đang yên lặng bỗng òa  nức nở,   suýt nữa rung sập  căn biệt thự.
Bố: “!!! Cục vàng của bố ơi.”
Bố đặt tài liệu xuống, luống cuống tay chân bế tôi lên, thành thạo vỗ nhẹ lưng tôi, dịu giọng dỗ dành: “Cục cưng đói à? Bố đi pha  cho con ngay đây.”
Lâu Sóc: “…”
Hắn nhìn người  em tốt thường ngày lạnh lùng uy hiếp, một đ.ấ.m c.h.ế.t trâu, giờ đây   mặt ngớ người ra, toàn thân tỏa ra một loại ánh sáng thánh thiện của bố bỉm .
Lâu Sóc: “Hợp tác…”
Bố bực bội nói: “Cậu không nghe con gái tôi đang  à? Con bé đang ! Tôi phải pha  cho con bé đây, mấy tháng nay tôi  trông con  làm việc, mệt c.h.ế.t đi , chuyện hợp tác lần  nói tiếp.”
Tách một , cúp luôn video.
Lâu Sóc: “…Cạn lời.”
Ngày hôm  Lâu Sóc đích thân đến nhà, lần này thái độ hắn mềm mỏng hơn, mua hai thùng  bột và một đống đồ chơi trẻ em. Bố tôi  cho tôi b.ú xong,  không thèm chấp nhặt  hắn, liền bàn bạc chuyện hợp tác.  khi chốt xong, Lâu Sóc cuối cùng mới chịu “ban phát” ánh  lên người tôi.
Lâu Sóc nhéo má tôi một cái. Tôi nở nụ cười  yêu múp míp  hắn,  ngọt ngào  ấm áp, đôi  long lanh tròn xoe, môi đỏ mọng, ê a gọi đòi bế. Phản diện g.i.ế.c người không gớm tay chắc  chưa từng  bé con nào như tôi. Hắn ngẩn người ra một lúc vì nụ cười của tôi,  chiều theo ý tôi bế tôi lên, nghĩ bụng, con người sơ sinh  không hẳn là hoàn toàn không có điểm  khen nhỉ, thật  yêu,  lòng mềm lại một : “Con bé…”
Ngay  đó. Người Lâu Sóc cứng đờ lại.
Dường như, hình như có chất lỏng ấm ấm gì đó chảy ra, làm ướt tay và bộ vest của hắn??!
Tôi nghiêng đầu, tỏ  ngoan ngoãn vô hại  người và vật.
“Ối trời ơi!!!”
Phản diện phát ra  hét chói tai.
…
Chứng sạch sẽ của phản diện còn nặng hơn  bố tôi. Hắn lăn vào phòng tắm, tắm liền hai  đồng hồ.
Tôi đắc ý phì phì bong bóng  lòng bố.
 đại xấu xa!  đời cậu xúi giục bố vứt bỏ tôi! Bị quả báo chưa?
 hả hê   bố  mà che giấu, nhưng bố vẫn vờ mắng tôi: “Đấy là chú của con, không  vô lễ như thế.”
Tôi “à à” hai .
 khi phản diện xuống, bố tôi đã sớm thản nhiên thay xong bỉm cho tôi, pha  cho tôi b.ú no và ngâm nga bài hát ru tôi  .
Lâu Sóc nhìn chằm chằm  mặt lúc  của tôi một cách âm hiểm, bực bội bất : “Con nhóc con này chắc chắn là cố tình!”
Bố không vui liếc hắn một cái: “Cậu nói nhỏ  một , đừng làm con bé tỉnh giấc, tôi  khăn lắm mới dỗ con bé  .”
Lâu Sóc thò cái “móng vuốt”  ghét ra vồ tới mặt tôi,  ngay là sắp sửa lay tôi tỉnh giấc: “Tôi cứ thích thế đấy! Chọc tức tôi  còn   à?”
Bố lạnh lùng nói: “Nếu cậu  nhận về một đứa bé gào  khiến  biệt thự không yên, thì cứ thử xem sao.”
Lâu Sóc: “…”
Lâu Sóc không vui nhìn chằm chằm  mặt lúc  của tôi. Một lúc lâu, hắn  khăn lắm mới nhận xét  một câu: “Con bé trông  đấy, giống cậu.”
Hắn hiếm khi hứng thú hỏi: “Con bé  gì ấy nhỉ?”
Bố: “…”
Lâu Sóc kỳ lạ nhìn bố một cái: “Cậu chưa đặt  cho con bé đấy chứ?”
Bố thật sự chưa đặt  cho tôi, thường chỉ gọi tôi là “tiểu tổ tông”, “nhóc con”, “con gái”, “cục cưng”.
Thế là hai gã đàn ông to lớn lật nát  quyển từ điển. Bố  tính  chết, cái  này  không ưng, cái  kia  không ưng, cảm  cái  nào  không xứng  tôi. Lâu Sóc không  lằng nhằng  bố nữa, viết thẳng một chữ lên giấy – .
“Kỳ . ,  suốt long lanh,  sáng không tì vết.  không?  này con bé sẽ không đi vào vết xe đổ của chúng ta,  đời sống dưới ánh sáng.”
“Tiểu  giờ sao ?!”
“Thưa ,  đừng vội, bác sĩ nói chỉ là cảm cúm thông thường, trẻ con sức đề kháng yếu…”
“Cháu hạ sốt chưa?”
“Mới uống thuốc hạ sốt, hạ  một  .”
…
“Con gái tôi lại sốt ! Không phải nói chỉ là cảm cúm thông thường sao?!”
“Vị phụ huynh này xin   tĩnh, thân nhiệt của trẻ nhỏ d.a.o động là hiện tượng  thường.”
…
Tôi  khăn lắm mới mở to , nhìn  bố đang ngồi cạnh tôi gà gật. Bố tôi  tôi tỉnh dậy, đổ nước ấm vào   của tôi, đậy nắp núm v.ú cẩn thận, nhét vào tay tôi.
“Tiểu  dậy  à? Khát nước à? Uống  nước đi.”
Tôi  ngậm núm vú,  lén lút nhìn bố. Sắc mặt bố trắng bệch, khuôn mặt gầy gò, thức đêm khiến dưới  bố có  thâm quầng,  người toát ra  “buông xuôi”, nhưng vẫn không hề làm suy giảm  đẹp trai của bố.
Tôi si mê nhìn khuôn mặt bố. Bố ruột của tôi ơi, cái khuôn mặt này của bố con thật sự nhìn mãi không chán.