Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Cốc Lịch đưa tôi anh.
Tôi thề là tuyệt đối không phải vì sợ anh sẽ nộp tôi viện nghiên cứu nên mới bám như đuôi đâu. là vì… tôi muốn tiếp tục hút m.á.u anh ấy.
bước cửa, tôi đã sững người. Căn này mới thật sự xứng tầm nơi ở của cà quý tộc. Xa hoa chẳng kém gì biệt phủ tôi từng sống hai trăm năm trước.
Cảm giác như được trở vậy. Dù nghĩ thế thì có hơi dày thật.
Cốc Lịch sắp xếp tôi một căn không có ánh nắng chiếu nhưng tôi không nói anh biết rằng cà hoàn toàn có thể phơi nắng. Chỉ là tôi không thích thôi.
Cốc Lịch hỏi tôi rất nhiều cà , vì miếng sau này, tôi đều thật thà khai báo.
Dù sao thì sau này chỉ cần xoá ký ức của anh, anh sẽ chẳng nhớ gì hết.
Tôi nói tội nghiệp:
“ tôi một miếng được không? Hôm nay chưa được gì cả…”
Cốc Lịch từ tủ lạnh lấy ra một ly nước ép cà , đưa tôi, như không , nhấn mạnh bốn chữ cuối:
“Uống đi, m.á.u đỏ tươi đấy.”
“…”
Tôi bắt nghi ngờ việc Cốc Lịch đưa tôi đây là có mưu đồ gì đó chỉ không biết anh ta định giở trò gì thôi.
Tối hôm đó, tôi trằn trọc không sao ngủ nổi.
Đêm tiên xa chiếc quan tài thân yêu, nhớ khủng khiếp. Đã vậy không ngủ được thì thôi, tôi quyết định lẻn Cốc Lịch kiếm tí “ khuya”.
Cậu ta quả nhiên đã khoá trái cửa. Nhưng trèo cửa sổ một cà như tôi chỉ là chuyện nhỏ như con muỗi.
Người đàn ông trước đang ngủ rất yên bình, hít thở đều đều. Tôi cúi sát , khẽ ngửi thử mùi hương trên người anh.
Hai chiếc răng nanh nhỏ từ từ lộ ra, tôi áp sát động mạch, há miệng. Không ngờ đúng lúc ấy, Cốc Lịch trở sang bên, tôi trực tiếp trúng anh.
anh rỉ ra chút máu, tôi phản xạ l.i.ế.m một .
Ánh tôi va phải đôi con ngươi sâu thẳm kia. Tôi như học sinh tiểu học bắt quả tang làm chuyện xấu, lập tức chạy té khói mình.
Sáng hôm sau, , tôi nhìn vết sưng đỏ nhẹ trên Cốc Lịch. Tôi gượng một để phá vỡ không khí ngại ngùng.
Cốc Lịch nhướng mày ra hiệu tôi ngồi xuống.
Trên bàn là một ly nước cà to đùng, bánh sandwich nhân toàn cà , trứng chiên thì tương cà nhấn chìm gần hết. Tôi nhìn tê rần cả người.
Tôi gượng gạo nói:
“ cà thật ra không cần uống cũng được…”
Nụ của Cốc Lịch mang thâm ý trả đũa:
“ nhiều cà , bổ sung vitamin.”
Bổ anh.
Tôi quyết định phản đòn, làm khó anh:
“Hay để tôi l.i.ế.m vết thương nhé? Sẽ lành liền luôn.”
Phản ứng của Cốc Lịch ngoài sức tưởng tượng:
“Cũng được, thử xem.”
“….”
Lần này đến lượt tôi cứng họng.
Tôi khoanh tay trước ngực, hất cằm khiêu khích:
“Anh biết tôi là cà không sợ sao?”
Cốc Lịch dùng ngón tay trắng trẻo gõ nhẹ thái dương mình:
“Ý cô là con cà không có tí sức uy h.i.ế.p nào, cứng miệng nhát gan ấy hả?”
“….”
Người có thể khiến tôi nghẹn họng chỉ bằng vài câu chắc chỉ có Cốc Lịch.
Tôi đứng dậy, đặt tay lên trán anh, ngón tay phát sáng nhẹ, ba giây sau rút tay . Tôi hớn hở ngồi xuống, chờ phản ứng của anh.
Cốc Lịch miếng sandwich, nhìn tôi thản nhiên hỏi:
“Cô làm gì đấy?”
tôi gần như sụp đổ.
“???”
Không phải là xoá ký ức à!?
Mẹ ơi… có phải ngày xưa mẹ dạy thiếu gì không?
Tôi không tin, thử lên một cô giúp việc biệt thự, thành công. Thử trên người Cốc Lịch vẫn vô dụng.
Trời ơi! Có giải thích được không!?
Cốc Lịch nhìn tôi nghiến răng nghiến lợi, khẽ bật rồi rộng lượng nói:
“Tức đến phát khóc rồi hả? Nín đi, cô một miếng.”
Tôi không khách khí:
“Vậy tôi muốn cổ.”
Cốc Lịch véo má tôi:
“Thật coi tôi là thức à? Chỉ tay.”
Vậy nên mười ngón tay anh tôi không tha nào.
…
Bạn Cốc Lịch hẹn anh ra tiệm bi-a.
Tôi nằm dài trên sofa ôm thùng bắp rang, vẫy tay chào anh.
Bắp rang là món vặt mới tôi phát hiện ra, sao ngon thế không biết.
Cốc Lịch trước khi đi liếc tôi một , lừ đừ nói:
“Cẩn thận toà đối diện, là viện nghiên cứu đấy.”
một khoảnh khắc, bắp rang tay bỗng chẳng còn ngon nữa.
Tôi vội vàng bật dậy lau tay, long lanh nhìn Cốc Lịch:
“ tôi đi chơi anh được không?”
Cốc Lịch không nói gì, chỉ nhếch rồi ra cửa.
Đến tiệm bi-a, bạn bè Cốc Lịch đã có đầy đủ. nấy đều trêu chọc khi thấy tôi đi cùng anh.
Cốc Lịch dày đáp:
“Cô ấy đang ở tôi, không đi tôi thì đi ?”
Ngay lập tức, ánh hóng chuyện của cả đám bạn đồng loạt đổ dồn phía tôi.
Một ánh nhìn gay gắt b.ắ.n tới tôi, tôi quay nhìn là cô gái xinh đẹp hôm nọ.
Cô ấy nghe thấy câu Cốc Lịch nói, trông như muốn nghiến nát cả răng. Nếu có gì để trách thì trách miệng điêu toa của Cốc Lịch ấy.
Buổi trưa uống xong một ly cà khổng lồ, tôi chạy đi tìm vệ sinh. rửa tay xong bước ra thì gặp ngay cô gái kia đang đứng đợi.
Ánh cô ta đầy địch ý, nói cũng chẳng thân thiện gì:
“Tôi là thanh mai trúc mã của Cốc Lịch. Đừng tưởng vì hiện tại cô ở bên anh ấy thì có thể thắng được tôi.”
Tôi còn chưa kịp hiểu gì, đảo mấy vòng. ở bên cơ?
Cô ấy tiến sát gần, nước hoa trộn lẫn mùi máu… Có chút thơm.
Tôi không kìm được, nuốt nước bọt.
Ngay lúc tôi định dụ cô ấy vệ sinh để no nê một bữa thì Cốc Lịch xuất hiện.
“Dư Sa Sa.” anh không chút cảm xúc.
Cô gái thấy Cốc Lịch thì vui vẻ đi . Kế hoạch đêm phá hỏng, tôi đành vẫy vẫy tay, quay người rời khỏi.
ngờ Cốc Lịch chặn , anh ghé sát tai tôi, nói nhỏ:
“Tôi bệnh sạch sẽ. Nếu đã người khác, thì đừng hòng chạm tôi nữa. Hiểu chưa?”
Tôi mím :
“Thế… trước đây tôi từng người khác rồi thì sao?”
Cốc Lịch nhìn tôi như bất lực suy nghĩ kỳ quặc của tôi.
Anh xoa tôi, nhẹ :
“Thì… từ bây giờ bắt .”