Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9znbJAP146

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

Từ sau xác định mối quan hệ với Cốc Lịch, tôi cảm mỗi sáng tỉnh dậy đều là một cuộc chiến sinh tồn.

Tối nào cũng ôm Cốc Lịch ngủ, anh lại thơm quá mức, khiến tôi cả đêm tâm hồn treo ngược cành cây, kết quả là sáng hôm sau khỏi dậy luôn.

May tôi – một ma không cần học.

Sau Cốc Lịch siêu thị mua đồ về, phát hiện có hai người đang đứng trước cổng sân.

Một người phụ nữ với nụ cười dịu dàng, ánh mắt như nước mùa xuân, bên cạnh là một người đàn ông cao lớn, tóc vàng mắt xanh.

của Cốc Lịch cha dượng – ông Will.

cô Cốc tôi, thoáng ngẩn người, dịu dàng gọi:

“Tiểu …”

Cốc Lịch lập tức mở cửa:

“Vào nhà nói.”

Tôi theo Cốc Lịch vào sân, lúc ngang qua người đàn ông kia bước chân khựng lại một nhịp, nhanh chóng tăng tốc vào trong nhà.

Trong phòng khách, ánh mắt Cốc luôn dõi theo tôi.

Tôi định mở , bị Cốc Lịch cướp trước:

, đây là , nhớ không?”

Cô Cốc khẽ cong môi cười:

“Tất nhiên là nhớ, năm không gặp, càng ngày càng xinh đẹp, suýt nữa không nhận ra.”

Bà kéo tay tôi ngồi xuống sofa, dùng ngón trỏ chọc nhẹ trán tôi, giả vờ trách móc:

du lịch vui không? năm trời chẳng tin tức gì.”

Tôi đỏ hoe mắt. Trước đây cô Cốc đối với tôi luôn vô dịu dàng.

Bữa tối hôm do cô Cốc tự tay nấu, đúng chuẩn “đại tiệc”.

Cô rót Will một ly nước trái cây màu đỏ sẫm. Tôi ngửi mùi thơm, tò mò không là gì.

Cô Cốc rót tôi một ly cam ép ngồi đối diện:

“Tiểu , lần sẽ không rời nữa chứ?”

Tôi gật đầu, ánh mắt liếc trộm ly nước màu đỏ kia. Cốc Lịch nhận ra tôi muốn uống, chủ động rót tôi một ly.

Cô Cốc thoáng hé môi như định nói gì. Will lắc đầu nhẹ, ý bảo không .

Thế là, dưới ánh của ba người, tôi nhấp một ngụm.

Ánh mắt sáng lên, ngạc nhiên là ngon ngoài sức tưởng tượng! Giống mùi m.á. người.

Sau bữa cơm, cô Cốc kéo tôi nói chuyện một lúc lâu. tôi với Cốc Lịch đang yêu nhau, bà cười không ngớt.

hình như lại nghĩ tới điều gì , muốn nói lại thôi. Cuối không nói gì cả.

Vì có Cốc ở nhà nên tối nay tôi Cốc Lịch tạm chia phòng ngủ.

( Truyện được dịch bởi Quất Tử, được đăng tải trên MonkeyD, Mọt truyện kênh youtube Quất Tử Audio )

Trước ngủ, tôi ghé qua phòng Cốc Lịch. Tôi nghiêng đầu anh:

“Chú Will giống em.”

“Là ma cà rồng.”

Cốc Lịch chẳng có vẻ ngạc nhiên gì:

“Năm anh 18 tuổi anh quen chú ấy. Có lần nửa đêm dậy uống nước, nghe họ nói chuyện.”

Tôi nghẹn :

“Anh cái gì cũng , thế giả vờ hỏi em thế giới có ma cà rồng không.”

Cốc Lịch bắt chước tôi chớp chớp mắt:

“Giả ngơ dễ lừa ma hơn.”

Tôi đ.ấ.m anh một phát, anh đang nói ai đấy hả?!

lúc , ở phía bên kia. Cô Cốc vừa bôi kem dưỡng da, vừa hỏi Will:

“Tiểu uống nước của anh không chứ?”

Will dùng tiếng phổ thông không lưu loát trả :

“Không , cô ấy giống anh.”

Cô Cốc: “Hả???”

Sau cơn kinh ngạc, bà lại bắt đầu suy nghĩ chuyện khác. Thực ra bà không phản đối chuyện trai mình yêu Tiểu .

người sẽ già , ma cà rồng không. Giống như bà Will.

Will là ma cà rồng thuần chủng chất của bà không chịu đựng quá trình chuyển đổi nên không trở thành ma cà rồng. Đây chính là vết ngăn lớn nhất giữa bà Will.

Gần đây tôi cô Cốc luôn mang vẻ suy tư, thường xuyên tôi Cốc Lịch thở dài.

Cuối Cốc Lịch không nhịn được, hỏi rốt cuộc đang lo gì. Cô Cốc không giấu được, kể hết tâm sự.

Nghe xong tôi cũng bắt đầu suy nghĩ lan man, nghĩ đến cảnh sau Cốc Lịch mất tôi phải sống thế nào… hu hu.

Tôi đâu phải thuần huyết, không có năng lực ấy.

Cốc Lịch xoa đầu tôi, nói:

“Làm m.á. dự phòng của cũng tốt .”

Tôi vừa hé miệng, Cốc Lịch đã tôi định nói gì, tiếp :

“Em từng nói ma cà rồng không cắn đồng loại, nếu anh cũng thành ma cà rồng em không hút m.á. anh nữa đúng không?”

Will lúc chen vào một câu tiếng Trung ngắc ngứ, giọng điệu chắc nịch:

“Có hút. cần muốn là được.”

Tôi vội tiếp :

“Đúng vậy! Em nói không cắn ‘bọn họ’ chứ có nói không cắn ‘anh’ đâu.”

Đột nhiên tôi lóe lên một ý tưởng:

“Hoắc Trứ An! Chị Như Mộng cũng là ma cà rồng, vậy nên nghi thức ‘sơ ôm’ của anh ấy chắc !”

Will gọi Cốc Lịch vào thư phòng nói chuyện. Ông ấy nói để lần sơ ôm duy nhất của mình dành vợ – là điều phải làm.

Cốc Lịch hoàn toàn hiểu, như vậy mới là sự tôn trọng dành anh.

Tôi lập tức gọi Hoắc Trứ An, nhờ anh ấy giúp Cốc Lịch thực hiện sơ ôm. Hoắc Trứ An đồng ý ngay, điều kiện là: giúp anh ấy theo đuổi lại Như Mộng.

Tôi sững sờ:

“Gì cơ, chục năm chưa theo đuổi được hả? Anh đang làm cái gì vậy trời!”

Hoắc Trứ An: “…”

Tôi chưa từng chứng kiến cảnh người biến thành ma cà rồng.

Vì vậy Cốc Lịch toàn thân đỏ bừng, nóng ran, nằm bất tỉnh trên giường,

tôi thực sự hoảng loạn.

Hoắc Trứ An bảo không , cần vượt qua giai đoạn sốt do chuyển hóa là ổn.

Tôi bĩu môi:

“Nếu không vượt qua được ?”

Hoắc Trứ An cười nhe răng, cố ý dọa tôi:

nước nằm đơ ra thôi.”

Ngay lúc ấy, Cốc Lịch trên giường hơi mở mắt, giọng yếu ớt nói với Hoắc Trứ An:

“Anh đừng dọa cô ấy.”

Hoắc Trứ An đẩy gọng kính, vỗ vai tôi:

“Không , vài ngày nữa tỉnh lại, cậu ta sẽ rất khát , lúc phải có người ở bên trông chừng.”

Tôi gật đầu lia lịa. Chú Will tiễn Hoắc Trứ An ra cửa.

Hai ngày sau, Cốc Lịch tỉnh lại.Ánh mắt anh tôi đầy khao khát mãnh liệt.

Tôi quỳ ngồi trên giường, dang tay ra hướng về anh.

Khóe môi khẽ nhếch:

“Đến , ngụm đầu tiên.”

Cốc Lịch ôm chặt lấy tôi. Cổ tôi truyền đến cảm giác đau nhói nhẹ, kèm theo là những giọt nước mắt nóng hổi.

Tôi dỗ dành như dỗ trẻ :

“Ăn có chút cũng khóc.”

Cốc Lịch nghe vậy ôm chặt hơn, khẽ l.i.ế.m lên vết thương.

vì mới chuyển hóa, nước bọt của anh chưa đủ hiệu lực, vết thương ở cổ không ngừng rỉ .

“Không nỡ cắn bảo bối của anh…”

“Tởm c.h.ế.t mất. Vậy sau được uống nước quả đỏ thôi, được không đường vui.”

Cốc Lịch dán một miếng băng cá nhân lên cổ tôi, lúc ấy m.á. mới ngừng chảy. Sau , anh lại như đứa trẻ ba tuổi, dang tay đòi ôm.

ôm vậy. Dù sau cũng có ôm nhau… trăm năm.

Tùy chỉnh
Danh sách chương