Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
là cứ bình yên trôi qua nửa tháng.
Có lần ra ngoài tình cờ gặp người bên toà nhà đối diện. Người ta vui vẻ chào Cốc Lịch, còn tôi lẽ dịch người núp lưng anh để được anh che chắn.
Có lần Cốc Lịch đứng dưới lầu trò chuyện với họ khá lâu, tôi buộc phải véo hông anh một cái. Cuối Cốc Lịch không nhịn được bật cười, ấy mới chịu tạm biệt.
Anh còn lẽ nhờ người chuyển chiếc tiểu quan tài bé nhỏ tôi từ căn nhà cũ qua đây. Vẫn là ngủ trong quan tài dễ chịu hơn hẳn.
Để tôi một chuyện buồn cười nhé. Dạo , Cốc Lịch có tôi tên gì.
Tôi trả lời:
“U U.”
Cốc Lịch tôi muốn bật cười:
“Giả vờ đáng yêu gì ?”
Tôi: “…”
Thôi được , để tôi thật, tên đầy đủ bổn ma là Dracula U Dosimia.
Cốc Lịch im một :
“Được , U U.”
Hôm ấy, khi hút m.á.u ngón tay xong, tôi anh:
“Cốc Lịch, anh mang tôi về rốt cuộc là vì mục đích gì?”
Cốc Lịch ra vẻ vô tội:
“Làm bạn không được à?”
Có quỷ mới tin anh.
Gần Halloween, Cốc Lịch đề nghị đưa tôi Happy Valley gặp gỡ vài “hồn ma” khác. Ban tôi không muốn nhưng anh tôi ăn no , nên tôi đồng ý .
Halloween ở Happy Valley người đông nghẹt kiến.
Tôi lập tức phấn khích, nhiều đồ ăn cơ !
Cốc Lịch dường phát hiện ra sự vui mừng trong lòng tôi, đứng phía bóp nhẹ gáy tôi, ghé sát tai lạnh giọng :
“Nhớ lời tôi , hửm?”
Để tránh bị lạc trong đám đông, Cốc Lịch luôn giữ tay ở gáy tôi.
nghe , có thể đổi tư khác không? Tư khiến tôi trông lùn tịt luôn á!
( Truyện được dịch bởi Quất Tử, chỉ được đăng tải trên MonkeyD, Mọt truyện và kênh youtube Quất Tử Audio )
Chúng tôi vừa ra khỏi một nhà ma lại lao nhà ma kế tiếp, dần dần tôi bắt thú vị thật. Ma cà rồng cũng cần chút kích thích !
Cốc Lịch nhà vệ sinh, tôi ở ngoài những túi m.á.u (aka con người) lướt qua , suýt nữa chảy nước miếng.
Có người vỗ vai tôi, là “ma cà rồng” hoá trang thành… ma cà rồng.
Cô gái ma cà rồng kéo tôi ra chỗ vắng người, liền mở không khách sáo:
“Là ma cà rồng lại bị loài người khống chế, không mất à?”
Người còn lại phụ hoạ:
“Đúng , cắn xong chuồn, ai lại để bị phát hiện!”
Tôi lẽ giơ tay:
“Tôi… tôi với anh ta không thân lắm…”
Cô gái mắt trợn trừng:
“Gạt ai ? Tôi người nhau kìa.”
Tôi: “…”
Tôi tiếp tục chống chế:
“Anh ta nhớ là tôi đã cắn anh ta…”
ma cà rồng kia đồng loạt sững sờ. Họ túm tụm lại thầm một không ra được kết luận gì.
Cuối đưa tôi phương thức liên lạc rời .
khi còn quay trêu:
“Chị em, túi m.á.u cô chất lượng phết đấy~”
Đột nhiên Cốc Lịch xuất hiện phía , bóp má tôi xoay người lại, còn lau khóe miệng tôi, híp mắt :
“Lén lút ăn vụng lưng tôi hả?”
Tôi gạt tay anh ra, xoa xoa má bị véo đau:
“Ma cà rồng không cắn đồng loại.”
Cốc Lịch theo bóng lưng ma cà rồng kia rời , ánh mắt đầy suy nghĩ.
Tôi kéo tay anh chạy khu trò chơi tiếp theo, mãi khi chơi mệt mới chịu về nhà.
Tôi nằm vật ra sofa than vãn:
“Mệt muốn c.h.ế.t luôn~”
Cốc Lịch ngồi xuống cạnh tôi, chìa tay ra tôi, nhướng mày:
“, cắn.”
Tôi nắm lấy tay anh, quan tâm :
“Hay là từ mai anh bồi bổ tí ? ra nhiều sẽ mệt đấy.”
Cốc Lịch lập tức sa sầm , định rút tay lại, tôi vội vàng giữ chặt không buông.
Lại thêm một ngày no nê trọn vẹn~
…
Tôi và Cốc Lịch nằm trên sofa xem phim Chạng vạng. Lâu mới lại có khoảnh khắc ấm áp .
Cốc Lịch nghe tôi sụt sịt, liền xoa tôi:
“Xem phim thôi cũng khóc?”
Tôi nghẹn ngào:
“Nhớ mẹ quá…”
Tôi nghĩ với tính cách Cốc Lịch, anh sẽ trêu chọc tôi. Nhưng không.
Anh đưa tay nhẹ choàng qua ôm lấy tôi, giọng trầm ấm:
“Muốn xem ảnh hồi nhỏ anh không?”
Cốc Lịch mang ra một quyển album dày cộp, tôi cuộn người trên ghế sofa vừa xem vừa ôm từng tấm ảnh. Tôi không kiềm được đưa tay chạm tấm ảnh chụp anh còn bé.
“ nhỏ anh trắng trẻo mũm mĩm, chắc hẳn rất thơm ngon.”
Cốc Lịch: “…”
Càng xem, ảnh Cốc Lịch càng ít dần, càng lớn anh lại càng đẹp trai sắc nét.
Bất ngờ, một bức ảnh khiến tôi khựng lại. Là ảnh ba người.
Tôi rút tấm ảnh ra, kỹ.
Không ngoài dự đoán, đứa trẻ trong ảnh là Cốc Lịch, người phụ nữ bên trái là mẹ anh.
Nhưng cô gái bên phải lại có khuôn giống tôi kỳ lạ. Tôi quay Cốc Lịch, chuyện là sao?
Cốc Lịch thở dài:
“Em thật sự không nhớ gì hết à?”
Tôi do dự vài giây, cuối quyết định không anh biết trí nhớ tôi chỉ cá vàng.
Cốc Lịch im một , cất ảnh album, lật sang tấm khác tôi xem. Tôi ngăn lại, giọng ngờ ngợ:
“Không ngờ anh lại có người chị xinh đẹp giống em .”
Cốc Lịch: “…”
Anh cất giọng trầm trầm:
“Em nghĩ tại sao tôi lại dễ dàng tha thứ, em hút , còn đưa em về sống chung?”
Tôi đáp hồn nhiên:
“Vì anh đẹp trai lại tốt bụng?”
Cốc Lịch: “… Đừng nịnh.”
Anh tiếp lời:
“Lần gặp em ở quán bar, anh đã quen quen. Về nhà em chắc chắn luôn .”
Tôi vẫn mù mờ:
“Hả?”
Anh chống trán, thở dài:
“Cả giới còn ai là ma cà rồng giống hệt em không? còn ngốc y xưa?”
Tôi phản bác:
“Anh chắc không đấy?”
“Bảy năm anh tình cờ em đang cắn mẹ anh… nhưng bà ấy không còn nhớ đoạn nữa.”
Ánh mắt Cốc Lịch sâu thẳm tôi, kiên định. Hoá ra gen nhà anh tốt thật. Bảo sao m.á.u lại thơm vậy.