Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Quả nhiên như tôi đoán, tôi có phản ứng gì với những khiêu khích, Tô Niệm Khanh không nổi tìm đến tôi.
Tại quán cà phê dưới toà Tập đoàn Thẩm Thị, tôi tỉ mỉ quan sát cô rồi mỉm :
“Trông sắc cô Tô không tệ, xem ra Phó Tư chăm sóc cô rất chu đáo.”
Tô Niệm Khanh đưa tay ra trước tôi.
“Cô Thẩm, có nhận ra không?
Chiếc vòng gia truyền của họ Cố, nếu tôi không nhớ nhầm, là ngày anh ấy cầu hôn cô tặng đấy.
Cô giữ kỹ như bảo vật, khóa trong tủ, bao bọc từng lớp – thật buồn .
Thứ cô coi như báu vật, tôi chỉ mới liếc qua, Phó Tư đưa cho tôi.
Cô chỉ là dựa gia chiếm lấy xưng ‘Bà Cố’.
Ngoài cái đó, cô có gì cả.
tôi, ngoài cái đó ra, tôi có mọi thứ cô không có.”
Tôi vẻ đắc ý của cô , hiểu cảm buồn .
“Cô Tô, chúc mừng cô đạt được ước nguyện.
Có chi tiết nhỏ chắc cô chưa ý, nhưng tôi muốn nhắc cô.
xưa, ba Cố đưa cô ra nước ngoài, bao cô tìm mọi cách liên lạc nhưng không được.
Cô đoán xem, là cố ý cô biết chuyện cưới xin của tôi và Phó Tư ngay trước thềm hôn lễ?
Và tại số điện thoại của Phó Tư cô gọi cả chục không được, đột nhiên gọi thông?”
Tô Niệm Khanh sững sờ, tròn tôi như không thể tin nổi.
“Không …Không thể là cô chứ? Cô điên rồi ?”
Tôi ngả tựa ghế, mỉm không đáp.
Tô Niệm Khanh tôi thật lâu, ánh bắt đầu d.a.o động.
Cô hoảng hốt.
“Thẩm Thư, rốt cuộc mục đích của cô là gì?”
Tôi như nghe được chuyện buồn nhất gian:
“Cô Tô, cô vừa gọi tôi là ‘Bà Cố’, vậy cần hỏi tôi mục đích ?
Tất nhiên là bảo vệ gia đình, giữ lấy chồng tôi rồi.
Tôi mất hơn hai mươi mới gả họ Cố, có thể anh ấy rơi tay cô dễ dàng vậy?”
Tô Niệm Khanh tức đến run rẩy, cầm ly cà phê định hắt tôi.
Tôi lấy ra tài liệu, đưa tới trước cô .
rõ dòng chữ trên giấy, khuôn trắng hồng của Tô Niệm Khanh lập tức tái mét.
“Cô… cô!
cô có được thứ này!”
Tôi , xách túi đứng dậy.
“Cô Tô, tôi sẽ không buông tay đâu. Hãy xem thắng nhé.”
8
Vài ngày sau, tôi nhận lời mời tham dự tiệc sinh nhật lần thứ hai mươi của thiên kim họ Hạ – Hạ .
Vừa bước cửa, đúng lúc Hạ giơ tay tát thẳng Tô Niệm Khanh cái thật giòn giã.
Tiếng “bốp” vang lên giòn tan, bên má trắng nõn của Tô Niệm Khanh ngay lập tức sưng vù lên rõ.
Tiểu công chúa họ Hạ hiển nhiên nổi trận lôi đình, cô túm tóc Tô Niệm Khanh, mạnh mẽ kéo xuống, khiến cô loạng choạng ngã sõng soài trên sàn.
Cô nàng định nhào tới lần nữa, nhưng giọng nói lạnh lùng của Cố Phó Tư chặn :
“Tiểu , đủ rồi.”
Hạ khựng , quay đầu anh, rưng rưng.
Cô kéo nhẹ chiếc váy dạ hội lộng lẫy trên — phía trước dính đầy rượu vang đỏ, từng giọt vẫn nhỏ tí tách xuống đất.
“Anh Cố, em mời anh tới dự sinh nhật em, vậy anh em phải ấm ức như này ?”
Rõ ràng, thủ phạm là Tô Niệm Khanh.
Hạ là con gái út của Chủ tịch tập đoàn Hạ thị, phía trên có ba anh trai.
Con gái cưng sinh muộn của cả , từ nhỏ được cưng chiều như công chúa.
Mười sáu tuổi bắt đầu đóng phim, hai mươi tuổi quét sạch các giải thưởng trong giới điện ảnh, tiếng vang dội, là Ảnh hậu trẻ tuổi được săn đón nhất.
như cô, chưa từng phải nuốt nhục thiệt như hôm nay.
Cố Phó Tư chưa lên tiếng, Tô Niệm Khanh lồm cồm bò dậy, hất văng Hạ ra.
“Đồ hồ ly tinh! Tránh xa anh Phó Tư ra!
Mặc kia bày đặt mời rượu, biết cô định giở trò gì!”
Tô Niệm Khanh quay sang Cố Phó Tư, nửa khuôn sưng tấy, nước lã chã như chuỗi ngọc đứt dây, trông vô cùng thê lương.
“Anh Phó Tư, em hiểu rồi… Là em gây rắc rối cho anh.
Em có gia lẫy lừng, cũng có thời gian gầy dựng sự nghiệp rực rỡ như tiểu thư Hạ.
Những điều em phải đựng… là số trời định. Em hiểu, em hiểu …”
Cố Phó Tư đau lòng ôm chặt cô lòng.
“Ngốc quá, anh chính là chỗ dựa vững chắc nhất của em.”
Tô Niệm Khanh ngẩng đầu từ trong lòng anh.
“Thật chứ? Em cũng muốn giống Hạ tiểu thư, được đóng phim, đoạt giải, có hàng vạn yêu mến… Anh cũng sẽ ủng hộ em chứ?”
Ngay tại chỗ, Cố Phó Tư rút điện thoại gọi cú, ra lệnh cho cấp dưới thành lập công ty giải trí, chuẩn nâng đỡ Tô Niệm Khanh.
Tôi đứng từ xa màn kịch ấy, chỉ nực .
Con , rốt cuộc đều sẽ mắc kẹt trong những khát vọng từng thể có được xưa.
Cố Phó Tư cao cao tại thượng, vậy dễ dàng Tô Niệm Khanh kéo xuống khỏi thần đàn như .