Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi nhìn anh lấy từ phòng tắm chai sữa dưỡng thể, tiến đến.
Mắt tôi đầy ý từ chối.
Thế mà anh vẫn vẻ không gì, lắc chai sữa dưỡng thể trước tôi.
Chết , đời người ngắn ngủi vài chục năm, c.h.ế.t lúc nào chẳng ?
Mẹ tôi gọi, hỏi Cố Cảnh Hòa đã uống chưa, nói chỗ đây còn nhiều, có cần gửi thêm không.
Tôi nhìn chén vỡ tan tành mà anh từng nhặt thùng rác, suy tư.
tôi không trả , mẹ hạ giọng thì thầm bí ẩn:
“ mẹ thêm nhiều thuốc bổ đấy, Tiểu Cố hay tăng ca, bồi bổ tốt lắm, là con sẽ phải chịu khổ chút thôi.”
Tôi lập tức hiểu loại mẹ gửi , may mắn anh không uống loại đó, nếu không có lẽ tôi đã không còn trời hôm nay.
Tôi bực dọc xoa eo nói với mẹ:
“Mẹ ơi, Cố Cảnh Hòa khỏe mạnh lắm, cháu sẽ có thôi, mẹ yên tâm !”
Cố Cảnh Hòa hỏi tôi gì.
Tôi hậm hực đáp:
“Mẹ đặc biệt nấu bồi bổ anh, hỏi anh có cần không.”
Anh khẽ mỉm môi, ánh mắt đầy ẩn ý:
“Bảo bối, anh có cần không, em không phải người rõ sao?”
Nghe ám muội, nhớ lại chuyện tối qua, tôi đỏ bừng.
“Không được nói! Không được nói!”
“Em là người có quyền lên tiếng .”
“Á, anh còn nói nữa!”
Tôi lao vào bịt miệng anh, không anh nói những tôi đỏ .
Hành động tôi đúng ý anh.
Anh chặt tôi, đè tôi xuống giường, một nụ nồng cháy rơi xuống người, tay ấm lướt nhẹ eo.
Tôi không kịp phản kháng.
“Cố Cảnh Hòa! Anh đúng là cầm thú!”
Tôi mắng càng to, động tác anh càng mãnh liệt.
“Em muốn ly với anh.”
Anh càng quyết liệt hơn.
Những đợt tấn công liên tiếp khiến tôi không chống đỡ, nước mắt tuôn rơi.
Cuối cùng anh có chút lương tâm, từng giọt nước mắt, kéo tay tôi lên đầu cố định.
Ánh mắt anh luôn nhìn tôi, chứa đựng tình yêu thương sắp trào ra ngoài.
Bốn môi dán chặt, nuốt trọn mọi âm thanh của tôi.
Lần nữa tỉnh dậy đã là hoàng .
Tôi khoác chăn mỏng cuộn mình sofa, mắt vô tình bắt gặp bộ ga trải giường màu sắc khác nhau đang phơi ngoài ban công, bay gió chiều.
Cố Cảnh Hòa đang nướng bánh ngọt tôi bếp, mùi sữa thơm ngào ngạt.
Tôi được bao bọc không khí mang tên “gia đình”, lòng ấm áp tràn đầy.
Màn đêm buông xuống.
Tôi Cố Cảnh Hòa cuộn mình sofa xem phim, bộ phim tên “Rung Động Đầu Đời”.
“Có những người đẹp cầu vồng, khi gặp mới .”
Tôi Cố Cảnh Hòa là câu trả hoàn hảo câu nói đó.
Cái nhìn đầu tiên để quyết định thích hay không, mỗi ánh nhìn sau là để xác nhận có đáng giá hay không.
(Hết.)
truyện
01
Cháu tên là Cố Niệm Tri, năm nay cháu 3 tuổi.
Bố cháu là Cố Cảnh Hòa, giáo sư đại học, rất giỏi.
Mẹ cháu là Lục Tri Du, một phú xinh đẹp.
Mẹ bảo sau này cháu cũng phải trở thành người bố.
Nói thật, cháu không muốn, cháu muốn phú …
Cháu mẹ là người lợi hại , bởi bố ở nhà luôn nghe mẹ.
Mẹ bảo bố gì cũng , dẫn cháu theo để học hỏi, tích lũy kinh nghiệm.
khi ngủ thì bố không nghe mẹ, bố luôn đè mẹ.
Mẹ muốn cháu ngủ cạnh người, bố luôn không đồng ý.
Bố bảo cháu là con , lớn thế này phải kiên cường, độc lập, đến lúc tự ngủ một mình.
Thật ra cháu cũng không muốn ngủ cạnh người.
Tướng ngủ mẹ không đẹp chút nào…
02
Hôm nay bố dẫn mẹ hưởng thế giới riêng, cháu ở cùng ông nội .
Ông nội ông câu , ông cứ kéo cháu .
Cháu không muốn, nhìn nội.
say mê xem triển lãm đấu giá gì đó điện thoại, không nhận ra cháu muốn được giúp.
Cháu câu cùng ông , họ đặt cháu ngồi ghế nhỏ.
Bảo cháu học câu .
Còn bảo con định phải câu .
Cháu không hiểu.
Tại sao con phải nhiều thứ vậy, cháu muốn phú thôi.
Họ ngủ thiếp , cháu nhìn những con nhỏ túi, chúng cũng nhìn cháu, nhảy tưng tưng.
Cháu thả chúng về nhà.
Bơi nhanh ra xa chút , kẻo lại bị câu lên mất.
03
Hôm nay cháu gặp cô bé hơi hung dữ.
Mẹ bảo đó là con gái mẹ đỡ đầu.
Cô ép cháu chơi trò gia đình, cháu từ chối.
Cô ngồi sụp xuống đất bắt đầu khóc.
Mẹ bảo cháu phải nhường, cô là em.
Cháu bị cô quấn chặt không cách nào thoát, đành phải chơi cùng.
Cô ngừng khóc, đôi mắt sáng long lanh có sao.
tại sao cô là bố, cháu là mẹ?
“Vợ ơi, anh đây, em ngoan một mình .”
Cô trán cháu.
Cháu “con của chúng ta” đứng ngây người.
“Anh phải nói ‘về sớm ’, anh là đồ ngốc!”
“Về sớm …”
04
Tối ngủ, mẹ nhìn cháu con ch.ó nhồi bông lạ hoắc.
Mẹ muốn lấy con thú hơi bẩn , cháu chặt.
“Đây là con của con em gái.”
Khi cửa đóng, cháu nghe mẹ bố nói:
“Chồng ơi, em con chúng ta có vấn đề.”
Cháu nhắm mắt, thú nhồi bông chìm vào giấc mơ.
Thế thì chúc ngủ ngon, các cô chú anh chị…
Lần sau cháu kể chuyện nữa .
Hết.