Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/8pcs6iBct1

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
6.
Chuyện quỷ biết có rất nhiều thứ am hiểu nhất là lừa gạt lòng . Hiện tại, ai cho là mình đúng làm tôi không phân biệt thật giả.
Kỳ thật tôi có thiên hướng tưởng hơn, dù sao cô ấy là bạn gái tôi.
lúc dáng vẻ ướt sũng thì tôi chần chừ.
Cái chuyện cười như quỷ thế có ai không sợ hả?
“Mấy đừng ồn nữa, để tôi yên tĩnh một không?”
Tôi đang không ngừng tranh chấp, trên mặt lộ rõ vẻ bất lực, giống như thiếu nữa là hỏng mất.
thấy vậy thì thay đổi giọng điệu: “ nhóc, tôi có ý tốt nên mới đưa xuống núi. quên rồi à, là chủ động chạy ra ngăn tôi . Sao tôi có hại ?”
thanh niên nhanh chóng phụ họa: “Đúng vậy, ta ngẫu nhiên mới gặp nhau, không có động cơ hại . Lừa lên núi là bạn gái , cô ta mới là hiềm nghi lớn nhất!”
Gương mặt tôi lộ rõ sự sợ hãi, trái tim vốn không quá kiên định một lần nữa d.a.o động.
Lời bọn họ dường như có lý.
“Trương Dương, có phải đã quên vì sao mình muốn chặn không?”
không cảm xúc phản bác: “Lúc trước ta vẫn đang chạy bình thường sao tới chỗ đó đột nhiên mất không chế? ta vừa có vấn đề thì đúng lúc chiếc đi tới. không cảm thấy quá mức trùng hợp à?”
“Đánh rắm, là trùng hợp thôi!”
“Có phải trùng hợp hay không thì mấy tự hiểu rõ!”
đối đầu gay gắt chuẩn bị tranh chấp, tôi to gan hét to: “Đừng con mẹ nó ồn nữa. Hiện tại tôi không bất kỳ ai. Mấy đều đối phương là quỷ, có không? Lấy ra đây, tôi !”
Tôi đột nhiên bùng nổ làm yên tĩnh .
Trong khoang khôi phục không khí trầm mặc, làm cho tôi cảm thấy hít thở không thông.
Từ đầu tới cuối, tất cả nghi ngờ đối phương là đều xuất phát từ lời một phía bọn họ.
thanh niên và là quỷ dựa vào tức không đầu không đuôi mà báo chí đưa.
Tôi không nghi ngờ về tính xác thực tức trong khu ngắm cảnh có không ít và hành khách trẻ tuổi, càng không ít khách du lịch cỡ nhỏ.
Cô ấy dựa vào đâu mà chắc chắn chiếc chính là chiếc gặp nạn kia?
Tương tự, không lấy ra bằng là nước. Tất cả những gì có đều là do nghe vỉa hè. Tôi dựa vào cái gì để ?
Tôi lau đi những giọt mồ hôi lạnh, xung quanh: “ đi, tôi muốn !”
không tiếp lời mà thanh niên kia hậm hực ngồi vị trí mình.
Ngược , vẫn dùng đôi mắt không độ ấm nào tôi : “ muốn , em có đưa.”
“Em thật sự có ?”
Lòng tôi hồi hộp, không về phía .