Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8ANBJMI9Td

225

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

3

mẹ chồng về đến đã nằm phịch xuống ghế sofa nghỉ ngơi, tôi lập mở miệng:

“Mẹ , lần này chắc phải làm phiền mẹ sóc con ở cữ rồi.”

Mẹ chồng rõ ràng sững , hiển nhiên không ngờ tôi lại chủ động đề nghị bà ở lại tôi sinh.

Dù gì trước cũng đã thống nhất rồi, tôi một cô đến tận sóc suốt thời gian ở cữ.

Không đợi bà lên tiếng, tôi lập nói tiếp phần đã chuẩn bị sẵn trước:

này còn nhiều khoản phải tiêu tiền, cái gì tiết kiệm được thì nên tiết kiệm. Nuôi con tốn kém lắm mẹ ạ, ăn mặc lại đều là tiền cả.”

để con này có điều kiện sống tốt hơn, nên lần này phiền mẹ sóc con nhé.”

Lời đã nói đến mức này, cho dù mẹ chồng có không tình nguyện thì cũng chỉ có thể gật đầu.

Dù sao thì tiền tiết kiệm lại được cũng là để dành cho cháu đích tôn của bà, bà còn mừng không kịp nữa là.

bà đồng ý dứt khoát , trong lòng tôi không khỏi bật cười lạnh.

“Mẹ ơi, cháu tè rồi, mẹ thay tã cho cháu giúp con .”

“Mẹ , mẹ nấu cho con vài món bổ dưỡng , rồi hầm thêm canh nữa nhé, canh sườn hay canh gà gì cũng được, không thì con không có sữa, cháu mẹ đói thì sao?”

“Mẹ ơi, cháu lại khóc rồi, mẹ mau xem thử cháu bị sao ?”

“Mẹ , cháu bị dị ứng tã giấy, mẹ không được làm biếng mà dùng tã giấy đâu đấy. Tã vải con để trong vệ sinh rồi, mẹ nhớ giặt nhé.”

chỉ ba ngày trôi qua, mẹ chồng đã mệt đến độ mắt thâm quầng, hồn bay phách lạc.

Sáng ngày thứ tư, bà mặt dày đến gần tôi nhỏ giọng thương lượng:

“Huệ Huệ , hay là… mình ? Mẹ già rồi, không kham nổi, mẹ sợ không sóc tốt cho mẹ con con.”

Nghe bà nói , tôi làm ra vẻ rất do dự:

“Nhưng một tháng cũng hơn chục triệu lận… Số tiền mà để dành cho con thì chắc chắn này bé thành tài hơn.”

Sắc mặt mẹ chồng thay đổi ngay, nhưng mấy ngày nay mất ngủ mệt mỏi nên bà cũng đành chịu thua.

“Hay là mình loại rẻ hơn một chút? Mẹ nghe nói có mấy cô chỉ vài triệu cũng được việc.”

“Mẹ chưa coi tin ? Trước có cặp vợ chồng trẻ ham rẻ mà một bà giá rẻ, kết quả là bà ta chỉ lo chơi điện thoại, để con nít lăn trên giường xuống mà không hề hay biết, suýt nữa mất mạng mẹ.”

nói, tôi đưa ra ảnh chụp màn hình bản tin mà mình đã lưu sẵn cho mẹ chồng xem.

đúng là có chuyện , mẹ chồng lập bỏ ngay ý định :

“Trẻ con mình thì phải để yên tâm được, ngoài mẹ không tin đâu. Huệ Huệ , mình không nữa.”

ánh mắt mẹ chồng đầy yêu thương khi đứa trẻ, trong lòng tôi lạnh buốt.

Kiếp trước tôi thật quá ngu ngốc, hề suy nghĩ tại sao mẹ chồng lại bỏ con trai ruột mà theo tôi.

Dù gì trước khi cưới, bà còn từng chê tôi là trẻ mồ côi, không có ngoại để chống lưng cho Lục Gia Dương.

Bây giờ nghĩ lại rõ, tất cả chỉ bà muốn tôi nuôi con riêng của Lục Gia Dương và tiểu tam.

Kiếp trước bà ta đã đạt được mục đích.

Còn kiếp này…

Không biết này khi Lục Gia Dương biết chính mình đã bán đứa con ruột, sắc mặt anh ta trông “thú vị” cỡ .

Thời gian ở cữ trôi qua rất nhanh.

Trong suốt khoảng thời gian , Lục Gia Dương không hề đến thăm tôi lấy một lần, cứ đứa trẻ này không phải do anh ta sinh ra .

Đến lúc tôi mãn cữ, anh ta chịu xuất hiện.

Và đến là để mang theo giấy ly hôn.

“Tất cả tài sản trong hôn nhân đều thuộc về tôi, cô ra trắng.”

Trong thời gian ở cữ, mẹ chồng đã tranh thủ thời gian rảnh rỗi để thì thầm tôi về chuyện này suốt, giờ thì tôi làm đúng bà mong muốn.

Chỉ là Lục Gia Dương lập nhảy dựng lên:

“Dựa vào đâu? Cô lấy tư cách gì mà đòi lấy hết tài sản trong hôn nhân của tôi?”

4

Tiền do anh ta cực khổ kiếm được, sao lại phải để cho một “bà già xấu xí” tôi được hưởng chứ?

bộ dạng của Lục Gia Dương, mẹ anh ta liền nhanh chóng nháy mắt ra hiệu, bảo anh ta cứ đồng ý trước đã.

Mẹ chồng đã sớm nghĩ kỹ đối sách, tính toán phải làm sao để lấy lại khoản tiền về.

Kiếp trước, nể tình xưa, tôi không bắt Lục Gia Dương ra trắng, còn để lại cho anh ta chiếc xe đứng tên anh ta.

Nhưng kiếp này, anh ta đừng mơ lấy được đồng .

mẹ con chỉ cần liếc mắt là đã hiểu nhau, Lục Gia Dương lập gượng ép gật đầu đồng ý.

“Tôi đã ra trắng rồi đấy, này đừng hòng bắt tôi chu cấp nuôi con.”

“Được thôi, tôi cũng không cần tiền chu cấp đâu, dù sao anh cũng đâu có tiền để đưa.”

Lục Gia Dương là kiểu ra gì, việc thì loại tốt thì không đủ khả năng làm, việc bình thường thì lại khinh thường không muốn nhận.

Bao năm sống chung, hoặc là anh ta đang đổi việc, hoặc là đang trong quá trình “suy nghĩ đổi việc”, thỉnh thoảng còn phải sống nhờ vào tiền tôi cho đủ chi tiêu.

Kết hôn xong thì có vẻ siêng năng hơn, nhưng cũng chỉ ở công ty có một cô lễ tân ăn mặc gợi cảm.

Để được ngày cũng gặp cô ta, Lục Gia Dương bắt đầu tỏ ra “ chỉ”.

“Cô…” – Lục Gia Dương đến mức trợn tròn mắt, râu ria dựng ngược, nhưng không tìm ra được lời để phản bác.

cái bộ dạng sắp phát điên của anh ta, tôi chỉ buồn nôn mình từng mù quáng đến mức chọn phải tên đàn ông này.

Ngoài gương mặt có chút dễ , Lục Gia Dương có gì xứng đáng để tôi phải luyến tiếc.

gương mặt đang vặn vẹo giận của anh ta, tôi mở miệng nói tiếp:

“Tiền nuôi con, anh phải chuyển đều đặn mỗi tháng, không nhiều đâu – triệu một tháng.”

“Cái gì?! Trần Huệ Huệ, cô đúng là đồ đàn bà tham lam! Cô có ý gì? Cô đang cố tình đòi nhiều tiền để kéo dài chuyện ly hôn đúng không?!”

Lục Gia Dương thực sự phát điên.

Anh ta vô thức quay sang mẹ, muốn hỏi rốt cuộc đây là chuyện gì?

Trước phải họ đã thống nhất rồi sao? Mẹ làm đứng giữa ra mặt khuyên tôi ly hôn, mà bây giờ còn đòi tiền nuôi con?

Mẹ chồng cũng bất ngờ cú “quay xe” này, ấp a ấp úng nói:

“Huệ Huệ , Gia Dương đã đồng ý ra trắng rồi mà, sao con còn bắt nó phải gửi tiền nuôi con mỗi tháng nữa? có quá đáng không?”

triệu một tháng, tuy không phải con số quá lớn, nhưng mẹ con họ thì đúng là xót tiền không chịu nổi.

Tôi không nhịn được cười lạnh, mỉa mai:

“Mẹ phải từng nói nay về không có con trai nữa, chỉ có mình con là con gái ruột sao?”

dứt lời, mẹ chồng cứng họng, không dám bênh con trai thêm câu .

Tôi lạnh lùng cười trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn điềm đạm giải thích:

“Mẹ , tiền chu cấp này không phải đưa cho con, mà là để nuôi cháu đích tôn của mẹ đấy.”

“Ngay khi sinh ra, con đã ly hôn ba đứa nhỏ, tình cảm đã thiếu hụt rồi, lẽ còn để con nó thiệt thòi cả về vật chất nữa sao?”

chuyện ăn, mặc, học hành đến các lớp năng khiếu, cái gì cũng cần tiền. Một mình con thì làm sao lo xuể được hết?”

lẽ để con của con ngay đầu đã phải thua thiệt so bạn bè?”

“Nhưng… có cần nhiều đến không?” – Mẹ chồng vẫn tỏ vẻ do dự.

Để moi được tiền nuôi con một kẻ keo kiệt Lục Gia Dương, tôi không ngại giải thích lại lần nữa, giọng điệu đầy quyết tâm:

này cháu mẹ phải thi vào Thanh Hoa, Bắc Đại – những trường đại học hàng đầu của cả nước. Con phải dạy nó nhỏ, không được thiếu sót bất kỳ mặt : đức – trí – thể – mỹ – lao động.”

họ bắt đầu lung lay, tôi lạnh lùng nói thêm một câu chốt hạ:

“Còn nếu không muốn ly hôn cũng được, cứ sống tiếp thế này, tiền lương anh kiếm được phải tiêu hết cho con trai tôi.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương