Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g36XlbYBj

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
thỉnh thoảng sẽ ghé qua.
đa phần chỉ trò chuyện với thân, ta, tựa chàng luôn cố tình tránh .
Xem ra chàng hiếu thuận, hiếu với thân mình, hiếu với thân của khác.
thân ghi nhớ việc ta và chàng thư từ qua , cố tạo cơ hội để ta và ở riêng.
phòng có lò sưởi cháy đỏ, ấm áp dễ chịu.
thân đang ở bếp cùng nữ đầu bếp nấu ăn, không cho ta giúp, bảo ta tiếp đãi .
Ta bày mứt khô mời chàng, chàng ngồi rất ngay ngắn, lưng tựa thước gỗ.
không ta.
Ta nhai mứt rôm rốp, hệt lần đầu gặp . Hắn không nói, ta chẳng nói.
Cuối cùng hắn mở miệng trước:
“ tiểu thư, những điều đại… bá viết thư thật sao?”
Ta ngẩn , thân gửi thư cho chàng?
ửng hồng, có lẽ do bị lò sưởi hun nóng.
Chàng nói:
“ thư khó bề tỏ rõ, nên có dịp, ta muốn hỏi rõ ràng.”
Ánh mắt chàng trở nên nghiêm túc một cách kỳ lạ, ta chăm chú:
“ tiểu thư, có thật nàng để tâm nơi ta, mong muốn kết duyên cùng ta chăng?”
Ta không kịp đề phòng, bóp bẹp quả mứt tay:
“ thân ta… nói với chàng?”
Lão già đáng ghét kia, tự tiện quyết thay ta lưng.
ta hoang mang, ngừng một chút rồi đáp:
“ bá có thư bảo rằng, nếu ta và nàng tâm đầu hợp, không phải không thể. có một điều kiện, ta phải cố tìm cách điều về kinh thành.”
Chàng nhíu mày đầy nghi hoặc, dáng vẻ vào quan trường mà lúc này có chút khờ khạo:
“ giờ các đến U Châu rồi, ta phải về kinh nữa sao?”
Ta lúc ấy mới giật mình, chợt hiểu câu trước của chàng: “tâm đầu hợp”?
Ta thân hiểu lầm ta. sao đến cả nói thế?
Chắc lò sưởi thật sự đốt quá nóng.
Chàng mím môi không nói, song sắc đỏ trên đủ rõ lòng .
Ta bỗng khó xử:
“… Ta nữ nhi của tội thần.”
Giọng chàng ôn tồn:
“Lòng ta sáng gương.”
Ta ngẩng đầu chàng, ánh mắt chàng dịu dàng, khóe môi mang theo cười:
“Cô nương rất tốt. Ngay từ lần đầu gặp , ta cô nương rất tốt. Càng quen , càng tốt hơn.”
Ta cảm cổ họng có chút khô khốc, bèn nâng chén nước lên uống một .
phòng nóng, ta mở hé cửa sổ, gió lạnh bên ngoài thổi vào mát rượi.
ngồi yên tại chỗ.
Ta đứng trước cửa sổ, ra ngoài, chẳng nên nói .
thân bưng đồ ăn vào, chàng vội đứng dậy đỡ lấy.
Một bữa cơm trôi qua, cả hai không nói thêm lời nào dư thừa.
Khi chàng cáo biệt, thân sai ta tiễn ra tận đầu ngõ.
Trên đường vắng, một đoạn yên tĩnh, chàng khẽ nói:
“Lời bá , ta chưa hề đáp ứng. Chỉ nghĩ trước hết đợi nàng gật đầu . nếu khiến nàng cảm khó xử, thì…”
Chàng thở khẽ một :
“Vậy cứ xem , hôm nay ta chưa nói .”
Tay chàng đặt trên ngọc bội bên hông, mím môi, chẳng nói thêm nữa.
Đến bên xe ngựa, chàng quay đầu ta:
“ tiểu thư, hẹn lần tái kiến.”
Ta đưa mắt tiễn chàng lên xe, xe ngựa dần khuất.
Ta quay về, vừa đi vừa nghĩ đến lời chàng nói.
“Xem chưa nói ”… tức này sẽ nói?
Ta rụt vào cổ áo, giấu đi mũi miệng, bước ánh trăng rạng rỡ trở về nhà.
Vậy thì để đi.
Nếu không có thay đổi, e rằng ta và chàng sẽ quen rất lâu.
Ngày tháng ở U Châu, ta sống được.
Tương lai hồi kinh, ta sẽ có một mảnh trời riêng.
Lai nhật phương trường. Ngày dài.
(hết)