Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709zjps85C
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tiếng chuông réo rắt vang . Âm Âm giật mình nhìn , là phòng 328, phòng này có một là Mạnh Thường Quân. cô đã truyền hết thuốc, cô chuẩn bị thuốc và nước muối mang theo.
Vừa bước vào phòng có một mình Thường Quân.
– Hết thuốc rồi hả? Để chị thay nhé.
– Dạ
– Mà lúc hơn 11 giờ em có tìm chị mà không chị đâu, em có chị nào ngồi đấy mà không đeo bảng tên em đi về phòng luôn.
Âm Âm giật mình:
– Em sao? Có một chị ngồi ở phòng hả?
– Vâng.
Nét sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt Âm Âm. Thường Quân nhận ra điều bất thường:
– Ý chị là có gì đó không đúng phải không?
Âm Âm giật mình nhìn cô mặt, ánh mắt của cô khiến cô cảm có một sự yên tâm đến lạ kì. Âm Âm không muốn cô sợ hãi, cũng không giấu nổi điều trong lòng:
– Hôm nay có mình chị . Đúng ra là chị cùng một người nữa nhưng nhà chị ấy có việc gấp đã về lúc 9 giờ rồi.
Thường Quân cũng hơi giật mình, rõ ràng đó cô còn một y khác nữa đang đẩy xe lăn .
– E là ngoài chị ra còn 2 người nữa cùng ca .
– Em sao?
Thường Quân kể lại chuyện cô đã đêm nay.
– chúng ta đều chuyện không sạch sẽ rồi- Âm Âm thở dài- Gắng , mấy ngày nữa thôi em được xuất viện rồi. Còn chị, từ giờ không dám một mình nữa.
– À, tầng mình có bênh nào là em không chị?
– Không có đâu, người nhỏ tuổi nhất là em rồi. Đừng với chị là…
– Vâng đúng rồi đấy chị.
Cửa phòng mở, Thường Quân bước vào.
– Cây nước nóng ở đây hết nước phải đi tuốt tận sang bên kia mới có nước nóng.
– nhé! Chị về đây.- Âm Âm tạm biệt Thường Quân trở về phòng làm việc.
Âm Âm tự trách mình đã không mang theo chiêc vòng phật mà cô đã xin ở trên chùa cô. Sau khi trở về phòng cô có ngồi niệm phật mong điều không sạch sẽ đừng đến tìm cô nữa.
[ – .]
sớm, Thường Quân đợi cô đi mua đã vội vã cầm điện thoại Khánh Linh. Cậu bạn vừa bốc máy cô đã vội vã kể lại chuyện đêm .
– Ý cậu là cậu đã ma ư?
– Ý là cậu tìm xem kia viện kia đã xảy ra chuyện gì. Vì ma còn dễ hiểu đằng này còncả ma y nữa?
– Rồi, cậu cứ nghỉ ngơi mà đợi tức từ đi.
–
nay dạy 3 tiết đầu buổi tầm gần trưa mới thăm cô được. Người mới yêu có khác, anh vừa đến cô đã vội vàng kể lại toàn bộ câu chuyện tối thêm cả việc điện nhờ cậu bạn tìm hiểu giúp.
– Em anh đi tìm tức cũng nhanh lắm. tiện thể nhờ luôn nhé.
mặt sa sầm:
– Chuyện này không có gì hay ho cả. Tốt nhất là em quên nó đi, nghỉ ngơi tốt để ra viện. Sau đó không còn liên quan gì đến nơi này nữa. Không có gì đảm bảo cái mạng này của em lại may mắn thêm lần nữa đâu. Còn nữa, từhôm nay trở đi sẽ không còn một ly trà sữa nào nữa đâu.
– Tạm nghe lời anh . Dù sao thì sự tò mò cũng giết chết con mèo. – Cô anh yên tâm nhưng trong lòng thì không buông bỏ được.
Điện thoại vang , là Khánh Linh, hẳn cậu ta đã nghe ngóng được gì rồi. Tuy nhiên cô lại chần chừ không nghe máy. nhìn cô đầy nghi hoặc:
– Bạn thân tại sao em không nghe máy?
– Ôi, cậu ta lại có mấy chuyện tào lao ấy mà.
Rõ ràng câu trả lời của cô không làm yên tâmchút nào:
– Em lại nhờ cậu ta đi tìm tức chứ gì? Mỗi lần có vấn đề gì em đều tìm cậu ấy nhỉ?
– Hì hì. Thì này có nhờ cậu ấy chút tức.
rời đi cô vội cầm máy lại Khánh Linh:
– Alo, Mạnh cô nương bận rộn quá ha.- Cậu bạn trêu chọc
– cậu được gì rồi phải không? nhanh không vào là hết luôn này.
– một chút mạng là ra thôi. viện này cách đây 10 năm xảy ra một vụ cháy. Ngay chính tòa cậu đang ở luôn, tổng có 7 người chết. tức được đến đây. Nhưng cậu biết khả năng của rồi đó. ra được trong người tử vong năm đó có 2 y ca ngày hôm đó, à, còn có cả trẻ em nữa, một đứa mới sinh.
– – người y mà đã đêm chính là y đã bị chết trong cuộc hỏa hoạn năm đó.
– Có thể là .
– Mà cậu có tìm được cháy năm đó là gì không?
– ghi là sự cố chập điện, cháy phòng lab . Vì không có hung thủ vụ án được khép lại. Không cònbáo cáo điều thêm nữa.