Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/709zjps85C

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 8

Nhật Minh đang xem  các bằng chứng thu nhập được của  án thì nhận được nhắn  em họ anh- Khánh Linh:

“Hẹn nhau cà phê , em có một vài tin tức quan trong về  án”.

Anh khẽ cười, tất nhiên không chỉ Khánh Linh đưa tin tức cho anh mà ngay cả chính anh cũng cần đưa tin tức điều  của phía cản hsát để trao đổi. Mặc dù chỉ là sinh viên không hề có nghiệp  điều   anh cũng  công nhận khả năng tìm tin tức của cậu em trai này đúng là rất có giá. Đôi khi chính nó đã giúp cảnh sát rất nhiều trong án mạng  Đại học X.

Quán cà phê tầm này khá ít khách.

– Mấy tin em nhờ anh  xem  nào  ạ?

– Có một điểm hơn đáng ngờ một chút. Vào đêm xảy ra  hỏa hoạn năm . Xe cứu hỏa đến trễ do một  tại nạn trên đường đã làm nghẽn tắc giao thông.  việc chỉ là hai ô tô va chạm nhẹ  không hiểu sao mãi không xử lý được mà kẹt đường đến  30 phút. Bỏ lỡ thời gian vàng chưa cháy nên  gây ra hậu quả như .

– Liệu có  là cố tình hay không?

– Điều đang nghi vấn  đây người bị đâm xem là bác sĩ   của bệnh .

– Là tan ca trực ư?- Khánh Linh ngạc nhiên hỏi.

– Không. Vốn dĩ ca trực sẽ bắt đầu  7h tối đến 7h sáng ngày hôm . Lúc  là hơn 12 giờ đêm. Lúc  hỏi  ta có  về muộn do tăng ca, có nhiều bệnh án cần  giải quyết nênông ta    muộn như vậy.

– Em nghĩ chuyện này không đơn giản như  chắn bác sĩ   này có liên quan gì  đến  hỏa hoạn.

– Biết   không tìm ra bằng chứng. Có thể người gây ra hỏa hoạn là một người khác. ta chỉ là tiếp tay

  bước vào phòng bệnh đưa thuốc cho  Quân. Hôm nay Quân thấy khoan khoái   sáng ra cô đã trốn mẹ  mua trà sữa:

– Thuốc của em chị để  đây nhé!-   để thuốc trên bàn, ăn sáng xong 30 phút  thì uống.

– Chị   ơi, cái chú gì  chỗ bàn thu  phí trông có vẻ đáng sợ quá. Qua em  qua đấy thôi mà thấy chú ấy chửi mấy anh  viên.

– À, ý em  chú trưởng phòng kế toán Lâm Thù ấy hả? Tính cọc cằn  trước đến giờ  mà gia đình cũng hoàn cảnh , đứa con trai đầu bị bệnh tim. May trước  được phẫu thuật kịp thời.  do hoàn cảnh nên tính cách cũng không mấy được dễ chịu.

– Vâng ạ.

[ – .]

Khánh Linh gọi điện cho  Quân báo cáo về tin tức  thu thập được.  tiện, cô cũng nhờ cậu điều  thêm một số tin tức.

Buồi chiều, cô  xuống khuôn viên  dạo cho khuây khỏa. Thấy cô  viên vệ sinh đang đang lau dọn máy lọc nước, cô mon men  :

– Một ngày như cô thì làm việc tầm bao nhiêu giờ ạ?

– Cũng làm  sáng sớm đến tối mịt. Như các cháu có học hành  tìm kiếm công việc nhàn rỗi mà làm. Như các cô đây, già , học hành không có, tuổi này có việc ổn định là may .

–  cô làm việc  đây cũng lâu   nhỉ.

– Cũng  15 năm . Trải qua vài ba đời giám đốc. Hai, thật không ngờ,…

– Cháu thấy bảo bác Phó Giám đốc   là một bác sĩ giỏi, tận tâm với bệnh . Thật đáng tiếc,…

– Ừ, bác sĩ  tốt . Cũng là đàn em của Giám đốc bệnh , được giám đốc dìu dắt ngay  những ngày đầu. Hai người thân nhau , như anh em trong nhà.

– Vậy ạ?  bác giám đốc buồn  ạ. Đúng là người tốt  hay  sớm. Ước gì cháu cũng giỏi được như các bác ấy.

– Ừ. Cô cũng mong con trai cô  này cũng trở thành người có ích như   nhớ. Trước  có con trai của  viên nào trong bệnh  cũng được bác giám đốc hỗ trợ chi phí đểmổ tim thì .

Quân  như đã vẽ ra được bức tranh của bệnh  này. Chỉ cần xác thực thêm tin tức  Khánh Linh nữa. Rõ ràng Hà Lan Ân và   không hề vô tội, có lẽ chỉ là người ta chưa biết những tội lỗi đáng ghê tởm của hai con người này mà thôi.

Hôm nay Khánh Linh cùng Bình Nguyên đến thăm cô, Khánh Linh cũng đã điều  được một số tin tức đáng quý. 

– Haiz, đúng là cất công  điều  cũng vô cùng vất vả và khó nhọc. Cậu biết không,  khi Lân Hòa Thanh lên làm Giám đốc bệnh  thì tiếp  là   được lên làm phó giám đốc, Hà Lan Ân lên làm y tá trưởng còn Lâm Thù thì làm trưởng phòng kế toán. Và lúc họ lên chức hầu như không có bấ kì sự cản đường nào,  như là rất suôn sẻ, giống như có ai  đã dọn sẵn đường. Thực ra ai cũng bảo là Lân Hòa Thanh đã nâng đỡ cho họ. Còn Hòa Thanh  vốn dĩ là một bác sĩ trẻ tài năng, việc  ấy lên giám đốc không có gì ngạc nhiên, chỉ là những người  ấy cân nhắc lên thì cũng không được thuận lòng bên dưới. Lúc đầu cũng chỉ vài ba lời ra vào,   thì không ai còn để ý đến mấy việc ấy nữa.

–  hẳn họ đã cho  ấy lợi ích gì đấy?

– Cái này cũng khó  . Vì việc  ấy lên giám đốc bệnh  là chuyện hiển hiên. Trong khi  3 người  về thân , hoàn cảnh hay tài năng cũng không có gì nổi bật. Không có lý do gì  ấy  giúp đỡ họ cả.

– Cậu quên mất một điều- Bình Nguyên lên tiếng- Đôi khi không  là lợi ích, mà là trao đổi. Không ai hoàn hảo cả, chỉ là họ đang cố che giấu cái mà họ không muốn cho người ngoài thấy thôi. Có thể những người  đã biết được điều gì đấy của Hòa Thanh.

Câu  của Bình Nguyên như thức tỉnh tư duy của  Quân. Cô khẽ liếc nhìn qua Khánh Linh, cái nhìn chỉ thoáng qua  Bình Nguyên đã kịp để ý.

Tùy chỉnh
Danh sách chương