Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
khi đối tượng liên hôn , mỗi ngày tôi đều ăn mặc mát mẻ tới lui, thậm chí có hôm không mặc.
Người ông ngồi trên sofa bình tĩnh lại trầm mặc, thính tai cứ luôn đỏ ửng lên, có đôi khi tự nhiên chảy m.á.u mũi.
Mãi cho tới ngày tôi nghe được tiếng lòng của :
【 Rốt cuộc có nên cho bà xã biết thật mình khỏi rồi không… 】
【 trông thắt lưng bà xã mềm quá … 】
【 Không biết nếu ôm tay sẽ có cảm giác như thế nào… 】
【 Chân bà xã thật dài… 】
【 Không biết nếu gác lên vai mình… 】
“Đừng nữa!” Tôi lập nhào lên bịt miệng lại.
1.
về đến nhà từ hộp đêm, cả người rã rời, thấy cha tôi đang ngồi trên sofa, khoanh tay mỉm cười: “Cha cho con tin tốt đây.”
“Gì ạ?”
“Công ty phá sản rồi.”
Tôi: “…”
“Cha, cha khổ sở đến phát điên rồi ư?”
Follow mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha
https://www.facebook.com/anthienlinhtruc?mibextid=ZbWKwL
“Nghĩ cái gì vậy, cha đang họa có phúc.”
“Phúc gì cơ?”
Tôi có dự cảm chẳng lành.
“Ôn gia muốn liên hôn với ta.”
Ôn gia?
Ôn gia chỉ có cậu con trai.
Ôn Thời Tứ.
thời gian trước vì tai nạn xe cộ nên rồi.
Tôi phải cho người ư?
Không được.
Tôi chưa chơi đủ .
“Vậy nên cha định bán con gái?”
Tôi như lâm đại địch: “Cha, thật con rất dễ thay lòng đổi dạ, thích ngoại tình, con tới Ôn gia chắc sẽ đánh gãy chân mất, hơn nữa Ôn Thời Tứ lại người …”
“Sao con có thể chồng tương lai của con như thế?”
Cha tôi nổi giận.
Ba ngày , tôi trói gô lên xe hoa.
hôn lễ, người chủ trì: “Xin hỏi anh Ôn Thời Tứ, anh có lấy cô vợ không?”
Người ông trước mặt mày kiếm sáng, khí chất lạnh lùng, bộ vest đen vặn càng nổi bật dáng vẻ như minh tinh trên tạp chí của .
“Tôi .”
mở miệng, giọng điệu lạnh nhạt.
Phì.
Đồ thối tha.
Tảng băng di động.
Đừng hòng có được tôi!
Đẹp trai thì có thể ăn no sao?
Người chủ trì chuyển ánh sang tôi: “Xin hỏi cô , cô có cho anh Ôn Thời Tứ vợ anh ấy không?”
Tôi lập hét lớn: “Không ! Không !… Ưm…”
Vệ sĩ phía kịp thời bịt miệng tôi lại.
Người chủ trì vẫn giữ nụ cười hoàn mỹ: “Vâng, xem hai vị tâm đầu hợp.”
…
[ – .]
Nửa đêm.
Tôi tiếp tục trói gô ném lên giường tân hôn.
Tôi chửi cha tôi đến khô cả họng, chửi tới mơ màng sắp ngủ.
lúc mơ màng, có người mở cửa bước vào.
Đôi giày da được chế tác tỉ mỉ giẫm lên sàn gỗ, từng tiếng từng tiếng gõ vào màng nhĩ của tôi.
Tôi lập tỉnh táo lại, hét lớn: “Cứu mạng! Ép mua ép bán! Cứu mạng!”
“ .”
Người ông chậm rãi chỉnh lại cổ tay áo, giọng lạnh lẽo như nước mưa mùa đông khiến tôi run lên.
“Anh muốn gì?”
Tôi trừng nhìn người ông càng lúc càng tiến gần.
Cứu mạng!
Không phải người sao?
Sao bước vững vàng thế, không cần dùng gậy dò đường!
“Ôn Thời Tứ! Van anh, tha cho tôi , dù sao anh không thích tôi, tôi không thích anh, tôi giới thiệu người khác cho anh được không? Bạn thân của tôi! Bạn thân của tôi xinh đẹp dịu dàng!”
Tôi chỉ thiếu nước quỳ sụp xuống.
Gương mặt kia cách tôi chỉ mười phân, toát vẻ lạnh lùng, đôi đen láy rõ ràng không nhìn thấy gì, lại tràn ngập áp bức và nguy hiểm.
“ ta cử hành hôn lễ rồi.”
Người ông đứng thẳng người, đưa tay muốn xoa đầu tôi.
Tôi lập né tránh: “Không sao! ta có thể ly hôn!”
“ công ty của cha em đang cần vốn đầu tư.”
Tôi khựng lại chút.
Đúng vậy.
khi phá sản tôi trở về nhà, có lẽ nhà cửa xe cộ đều bán hết rồi.
Số nợ kia sợ có trả mấy đời không thể trả hết được!
Tôi run lên, biểu cảm trên mặt lập thay đổi: “Ấy da, nãy tôi đùa thôi, thật tôi rất muốn cho anh, dù sao… dù sao thì anh rất…”
Giàu có.
Tôi oán thầm.
Thôi vậy.
thì .
Dù sao coi như vớ được ông chồng miễn phí.
Đợi công ty của cha tôi ăn khấm khá trở lại, tôi lại ly hôn chẳng phải càng tốt hơn sao?
Tôi lập nghĩ thông suốt, không giãy giụa nữa, mỉm cười với Ôn Thời Tứ: “Vậy được, ông xã.”
Ôn Thời Tứ cứng đờ cả người.
“Đừng… gọi như vậy.”
“A?” Tôi cố tình không nghe: “Ông xã, ông xã, ông xã!”
Đột nhiên tôi nhớ gì đó.
“Vậy nếu liên hôn, ta phải lập ước pháp tam chương! này anh không được chạm vào tôi, tôi ngủ giường! Anh ngủ sofa!”
“ nhà có phòng cho khách.” Ôn Thời Tứ bất lực day day trán.
“Vậy anh ngủ phòng cho khách!”
…
Sáng sớm thức dậy, tôi phát hiện Ôn Thời Tứ đến công ty.
rồi vẫn liều mạng như vậy.
Không biết không nhìn thấy thì việc kiểu gì nhỉ?
Đang nghĩ ngợi, tôi chợt cảm thấy người mình nóng bừng lên.
Vậy nhiệt độ điều hòa lại 39°C.