Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

1

Con trai nhất quyết đòi học, giận dỗi chịu học.

Nó ngang nhiên bắt nhà chu cấp cho nó:

“Con con một của , chết, làm ma chay, tang lễ chẳng đều trông con ?

nâng đỡ con, đừng trách con rút ống thở của đấy nhé!”

Chồng cũng hùa theo:

“Khó lắm con mới ước mơ, em làm thêm mấy việc nữa hỗ trợ nó .”

Tối hôm , tình cờ cuộc chuyện của cha con:

, chiêu của thật. Mẹ chắc chắn con lông bông ở nhà, chờ con nước ngoài con sẽ đón sang.”

“Tốt lắm con trai, cuối cùng cũng tự do . ở trong nước cày tiền nuôi con !”

Ngay khoảnh khắc , bừng tỉnh .

Nhìn cha con lang sói mặt, bật :

“Không học quá, tiết kiệm tiền. Cút ngoài mà làm !”

—-

Khi các gia đình khác đang hồi hộp tra điểm học, phát hiện một chuyện động trời — con trai hề !

Không thể nào! rõ ràng đưa nó tận cổng trường, đội nắng đợi nó suốt buổi!

vui vẻ rằng:

“Môn văn làm lắm ạ, luận lệch đề!”

“Toán phần lớn con làm , chắc chắn 130 điểm!”

Vậy mà điểm?

hoảng hốt, tim đập loạn, liên tục nhập báo danh.

Thậm chí định gọi Sở Giáo dục hỏi.

, thằng con đang cắm mặt chơi game bật ha hả:

“Thôi khỏi tìm nữa. Sau khi đưa con trường, con trốn trong nhà vệ sinh .

cửa sổ toilet , con thấy chắp tay cầu nguyện đấy. Cầu ai cũng vô ích, vì con !”

Cảm giác như một xô nước đá dội thẳng .

Miệng há hốc nhưng phát âm thanh nào.

Phải một mới nghẹn vài chữ khàn đặc:

“Tại ?”

hiểu nổi!

Tại như ?

Dù thành tích xuất sắc, nếu con vẫn đủ điểm một trường học bình thường.

Ba cấp , ba cấp ba, dốc hết sức nuôi dạy nó.

Chồng thất nghiệp nhiều , cả nhà sống nhờ làm công việc một .

Mỗi ngày dậy 5 sáng nấu cơm, chuẩn đồ ăn nhạt và rau củ cho bữa sáng.

Bữa trưa một món mặn món rau, đựng trong hộp giữ nhiệt, mang trường cho nó.

8 sáng làm, 5 rưỡi chiều tan ca, về nhà nấu bữa tối.

Ăn công viên ngõ mở quầy hàng.

Dẹp hàng cùng con học , luyện đề nửa đêm. Nhiều mệt mức hoa mắt chóng mặt, vẫn gượng.

luôn nghĩ, sinh nó , trách nhiệm nó.

Không mong nó báo đáp, chỉ cần thẹn lòng.

ngờ, tất cả sự của biến thành trò !

bình tĩnh.

Nén cơn giận tát nó, lý do của nó.

ánh mắt khinh thường:

“Con lâu , con học!”

Chỉ vì học?

hoảng hốt:

“Trần Tử Nghiêm! Mẹ cũng con , nhà điều kiện cho con học!

Mẹ đồng ý mà — nếu con học giỏi, xin học bổng, học cao học sẽ gom góp, nhà cửa cũng sẽ lo cho con ! Con hiểu ?”

Nó cũng gào , đầy lý lẽ:

“Chẳng nhà căn nhà ? hết ! Chi phí học đủ , cứ mà kiếm tiếp!

Mẹ cứ bắt con học, ích gì? Tốt nghiệp cũng chỉ làm thuê, bao nhiêu thất nghiệp kìa, ? Cả nước hơn 5 triệu sinh viên thất nghiệp đấy!”

Giọng nó mỗi một to, buộc tội đe dọa:

“Mẹ, nghĩ cho kỹ . Con con trai duy nhất của , già yếu viện, ai bón cơm hầu hạ, ai lo hậu sự?

Nếu nâng đỡ con bây , đừng trách con rút ống thở của !”

Mỗi chữ nó như kim thép lạnh ngắt đ.â.m sâu tim .

nghẹn họng gì.

Nó ném cho một xấp tài liệu dày:

“Đây danh sách các trung tâm học uy tín, liên hệ nhanh ! Gửi con sang Mỹ Anh gì cũng !”

Nói , nó chẳng buồn liếc , ôm điện thoại chơi game thẳng về phòng.

run vì sốc, theo bản năng sang chồng đang sofa.

Trần Hữu Chí nhàn nhã nhấp :

“Con cũng lý, chí . Nhà mỗi nó, tư cho nó tư cho ai?”

Ông hờ hững liếc một cái:

“Nghe lời nó , hết căn nhà. Nếu thiếu… chẳng sức khỏe em vẫn ? Làm thêm vài việc nữa đủ thôi.”

Nói , ông vui vẻ ngâm nga đánh mạt chược.

bệt ghế sô-pha, cảm nhận rõ từng nhịp tim đập hỗn loạn trong lồng ngực.

hậu quả của nhiều thức đêm cùng con học . Đặc biệt mấy tháng gần đây, gần như sống nhờ thuốc giãn mạch nitroglycerin.

Tùy chỉnh
Danh sách chương