Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1.

Tôi và Tưởng Phàm quen nhau từ nhỏ.

Đúng, chúng tôi đã quen nhau từ còn nhỏ.

Mọi của chúng tôi đi đồ trò trên đường đi; mẹ của chúng tôi đi đồ trò ; mẹ mang thai của chúng tôi đi sắm đồ trò ; , của chúng tôi cõng chúng tôi trên lưng đi sắm đồ và chúng tôi trò .

Được rồi, kiếp tôi sẽ không để đi đồ nữa

2

Nghĩ đến việc tôi là thực tập sinh, buổi chiều yên bình trong kỳ nghỉ hè do công ty tổ chức đã trở không còn yên bình nữa vì cuộc gọi từ mẹ tôi.

“Bảo, bây giờ rảnh không?”

làm gì thế?”

“Là Tưởng Phàm về rồi. Bố , dì Từ, chú Tưởng và mẹ chơi mạt chược. Chúng ta bận, đi đón Tưởng Phàm nhé.”

Tôi không lời vẫn đồng ý.

Tưởng Phàm?…

Mặc dù cậu ấy kém tôi nửa tuổi lại học cùng lớp tôi. cậu ấy đã đi nước ngoài ngay tốt nghiệp trung học. Trước đi, cậu ấy mỉm cười và tôi rằng cuối cùng cậu ấy không còn phải bị tôi đánh nữa.

Hãy nghe đây, đây quả là lời tuyên bố tàn nhẫn và vô tình.

3.

Ở sân bay, tôi bị thôi miên.

Hiện tại Tưởng Phàm trông thế nào?

Tôi đã nghĩ về cậu ấy cậu ấy còn học trung học. cậu ấy có tỷ lệ so thân hình rất đẹp, vai rộng, eo hẹp, chân dài và khuôn ưa . vì thức khuya sắc cậu tái mét, hốc hác thể vừa mới được đào ra khỏi quan tài.

Bây giờ thì sao? Tôi không biết.

Tôi kiễng chân lên và cố gắng tìm kiếm Tưởng Phàm, không thấy Tưởng Phàm, mà chỉ thấy đẹp .

này rất đẹp , đặc biệt là đôi mắt, dường có những ánh sao nhỏ lấp lánh trong . Tôi không biết có phải vì cậu ấy có mắt mí hay không mà có cậu ấy chó ánh mắt rất trìu mến.

đẹp kia có về phía này?

[ – .]

đẹp đã tới?

đẹp dừng lại trước tôi?…

Tôi ngước ấy ngơ ngác.

đẹp đột nhiên cười khẩy rồi : “Kiều Tĩnh.”

Âm thanh này!

Tưởng Phàm???

4.

Cảm xúc của tôi lúc lẫn lộn.

“Tuong Phàm.”

Truyện được đăng duy nhất trên Monkey trên những kenh khác là giả mạo!

“Ừm?”

“Cậu đã phẫu thuật thẩm mỹ ư?”

im lặng…

Được rồi, vậy có hơi quá , khuôn và tỷ lệ cơ thể của cậu ấy rất đẹp, và cậu ấy không có hốc hác, cậu ấy đẹp cách tự nhiên.

Trong lúc tôi ra ngoài gọi taxi, mẹ yêu quý của tôi lại gọi điện cho tôi.

Tôi: Alo mẹ~

Mẹ có hơi bối rối và yếu ớt gọi biệt danh của tôi: “Tĩnh Tĩnh…”

ấy hỏi: “Ngôi nhà thuê có phòng ngủ và phòng khách đúng không?”

Tôi lập tức cảnh giác: “mẹ định làm gì thế!”

Mẹ : “Dì Từ và chú Tưởng của đã bán nhà và nhà mới, họ cải tạo lại. Họ không có nơi nào để ở đã đến chúng ta, vì vậy Tiểu Phàm…”

“Vậy mẹ muốn cậu ấy sống cùng à?”

Có lẽ tôi hét quá to, Tưởng Phàm về phía tôi.

“Chuyển 5.000 tệ cho .”

“Được rồi~”

Tùy chỉnh
Danh sách chương