Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/50R1JFMfmi

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi theo bóng lưng của Trì Lân.
Trì Lân và tôi là bạn học cấp ba, anh trên tôi hai khóa, từng là đại ca trường học, cũng là “hình mẫu lý tưởng” lòng bao cô gái.
Gia tốt, đẹp trai, và tôi cũng không ngoại lệ.
Nhưng tôi chưa từng dám bày tỏ lòng mình như những nữ sinh khác.
Bởi vì bố tôi là tài xế của Trì, với phận của mình, tôi không có tư cách để Trì Lân.
Trì Lân có “bạch nguyệt quang” của riêng mình, chính là hoa khôi năm đó – Từ Thanh Nhu.
Điều tôi không ngờ tới là, hai năm sau khi tốt nghiệp đại học, bố tôi lâm bệnh cần nhiều tiền chạy chữa, tôi đã đến Trì để vay tiền.
Trì yêu cầu tôi phải gả cho Trì Lân.
Tôi cứ ngỡ Trì Lân không đồng ý, kết quả là anh đã đồng ý, kèm theo một vài điều kiện.
Sự tự ti đã ăn sâu vào m.á.u thịt, dù có kết hôn với Trì Lân, tôi cũng dám xa cầu anh mình.
Suy cho cùng, có thiếu gia nào lại đi con gái của tài xế mình cả.
Đêm muộn, tôi viết xong chương mới cho tiểu thuyết rồi bước ra khỏi phòng.
Trì Lân đang đứng hút t.h.u.ố.c ngoài ban , dáng vẻ hút t.h.u.ố.c của anh lãng tử, góc nghiêng đẹp như tạc tượng.
Anh không bắt , tôi cũng chủ động mở lời.
Tôi vào bếp một hộp mì tôm.
Vừa quay người lại Trì Lân đã đứng ngay sau lưng.
Anh ngậm t.h.u.ố.c lá, nheo nheo mắt: “Chỉ ăn cái này thôi à?”
“Em đói, cả tối ở đồn sát chưa được ăn gì.” Tôi ngượng ngùng đáp.
Trì Lân bật khẩy: “Viết nhạy cảm bị bắt cô còn thấy mình ấm ức cơ à.”
“Em không có, em bị người ta ác ý cáo .”
Điểm này tôi phải đấu tranh tới cùng.
Rõ ràng là có kẻ chơi xấu, là một dân thượng tôn pháp luật, tôi đã chủ động phối hợp điều tra rồi.
Trì Lân không được đổ oan cho tôi.
“Ồ.” Trì Lân nửa nửa không áp sát tôi: “Cô bé, phải ngoan một chút.”
“…”
Câu của Trì Lân làm tôi cảm thấy hồn xiêu phách lạc.
C.h.ế.t tiệt, đó là lời thoại của tôi !
Anh thế lại thuộc lòng, còn đọc ngay trước tôi nữa chứ.
Ngay cả mì tôm tôi cũng không thèm lấy, lách qua người Trì Lân định rời khỏi bếp.
Phía sau vang lên tiếng trẻo của anh.
Tôi thật sự muốn làm anh câm luôn cho rồi.
phòng, tôi đi tới đi lui ba vòng vẫn không bình tĩnh lại được.
Ngoài vang lên giọng Trì Lân: “Đường Dư, ra đây một chút.”
“Em không ra.”
Tôi muốn thấy anh chút nào, mất c.h.ế.t đi được.
“Không ra tôi phá đấy.”
Giọng Trì Lân có chút thiếu kiên nhẫn.
Giỏi thật, cánh này làm bằng gỗ kim ty nam thượng hạng, hồi đó đích chọn đấy.
Anh một câu là đòi phá luôn.
Tôi sợ Trì Lân làm thật.
Mở bước ra, Trì Lân đang ngậm thuốc, chỉ vào bát mì trên bàn.
“Ăn đi.”
Tôi kinh ngạc Trì Lân, không thể nổi anh lại đích nấu mì cho tôi ăn.
Thấy tôi đứng im, Trì Lân trực tiếp đi tới kéo tôi ngồi xuống bàn.
“ phải đói rồi ? Mau ăn đi, lát nữa nguội mất ngon.”
“Cảm ơn anh.”
Tôi anh đầy cảm kích.
Từ nhỏ đã cùng bố lớn lên ở họ Trì, tôi đã gặp Trì Lân nhiều lần.
Nhưng chưa bao giờ dám mơ rằng anh đích nấu mì cho mình ăn.
Trì Lân gật đầu, đưa tay xoa nhẹ đầu tôi: “Sau này đói bảo bảo mẫu đến nấu cho, đừng có suốt ngày ăn mì tôm.”
Sự nuông chiều đột ngột này khiến tôi có một khoảnh khắc tưởng rằng anh mình.
Nhưng cũng chỉ một thoáng, tôi đã tỉnh táo lại ngay.
Một đứa con gái tài xế lại mong thiếu gia yêu mình .
Đúng là tôi đang si tâm vọng tưởng rồi.
Mì Trì Lân nấu ngon, tuy thanh đạm nhưng hương vị tuyệt.
Tôi ăn hết sạch cả bát.
Trì Lân bận, cục có việc nên nửa đêm anh lại phải đi tăng ca.
tôi bị cáo lên đồn sát là do Từ Thanh Nhu làm.
Nửa đêm bị tóm vào đồn, lại còn đụng Trì Lân, quá sức xấu hổ.
Cơn giận này tôi không nuốt trôi được.
Tôi trực tiếp đi Từ Thanh Nhu.
Từ Thanh Nhu làm việc ở hát, là mẫu con dâu gia thế tốt, việc tốt mắt mẹ chồng tôi.
Tiếc thay, lại không cô ta.
Từ Thanh Nhu thấy tôi ngạc nhiên, rõ ràng không ngờ tôi lại đến tận đơn vị cô ta.
“Cô… cô lại tới đây?”
“Từ Thanh Nhu, đừng có giả ngốc nữa, tôi viết vi phạm là cô cáo đúng không.”
Tôi trực tiếp lên tiếng chất vấn.
Từ Thanh Nhu nhất quyết không thừa nhận: “Cô đừng có ngậm m.á.u phun người, tôi cáo cô cái gì? Chính cô viết mấy loại có vấn đề bị bắt, lại còn chạy đến đây tôi gây sự.”
“Ồ, nếu không phải cô cáo, cô tôi bị bắt?”
Tôi khẩy một tiếng.
tôi bị gọi lên đồn phối hợp điều tra, ngoài tôi và Trì Lân ra không có người thứ ba .
Vì vậy, chắc chắn là Từ Thanh Nhu cáo.
Người bình thường ai tôi viết .
Từ Thanh Nhu lại chơi với em chồng tôi.
Chắc chắn em chồng đã kể của tôi cho cô ta nghe.
Thế là cô ta đi cáo tôi.
“Tôi nghe người ta thôi. Đường Dư, bản cô có vấn đề đừng có chạy đến đây quấy rối, coi chừng tôi gọi bảo vệ đuổi cô ra ngoài đấy.”
Tôi vẻ đắc thắng của Từ Thanh Nhu.
Gửi cho cô ta một tấm ảnh chụp màn hình nhắn đã in ra.
Trên đó là cuộc trò giữa em chồng tôi và Từ Thanh Nhu, mưu đồ làm cho tôi bại danh liệt để đuổi tôi khỏi họ Trì.
Tiếc là cô em chồng tôi quá ngốc, gửi nhầm nhắn vào máy tôi.
thấy ảnh chụp nhắn, Từ Thanh Nhu cắt không còn giọt máu.
Chắc cô ta không ngờ cô em chồng lại “bóp team” như vậy.
Từ Thanh Nhu xưa nay vốn khéo mồm khéo miệng.
Nếu không có bằng chứng xác đáng, tôi đã không đến cô ta.
“Từ Thanh Nhu, cô thật không xấu hổ, muốn đuổi tôi ra khỏi họ Trì ? Tôi cho cô , tôi không bao giờ ly hôn với Trì Lân đâu.”
Tôi thẳng vào cô ta.
Vừa dứt lời, tôi thấy một bóng người đứng ở .
Vẫn là bộ phục ấy, tôn lên vẻ anh tuấn soái khí của anh.
Là Trì Lân.
Tôi không ngờ Trì Lân lại đến đây.
Nghĩ lại cũng thấy nực , Từ Thanh Nhu là “bạch nguyệt quang” của anh .
Nếu không vì ép anh cưới tôi, người gả vào họ Trì, người trở thành Trì phu nhân lúc này chính là Từ Thanh Nhu.
Trì Lân đi tác một năm, khi về việc đầu tiên làm đương nhiên là đến thăm Từ Thanh Nhu rồi.
Thấy Trì Lân, mắt Từ Thanh Nhu sáng bừng lên, lộ rõ vẻ thẹn thùng của người con gái.
Cô ta sải bước về phía Trì Lân, dịu dàng gọi một tiếng: “Trì Lân, anh đến rồi ạ?”
Một câu “anh đến rồi”, chứ không phải “anh về rồi”.
Rõ ràng là vậy.
Trì Lân và Từ Thanh Nhu đã gặp nhau từ sớm.
Chồng tôi đi tác về, tôi phải gặp anh ở đồn sát.
Còn Từ Thanh Nhu đã gặp anh trước rồi.
trách cô ta có thể tự cùng em chồng tôi mưu tính đuổi tôi đi.
Còn tôi vẫn trơ trẽn đứng đây đối chất với cô ta, khẳng định không ly hôn.
Tim tôi như có d.a.o đ.â.m vào, đau đến nghẹt thở.