Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/70BDvXIdgQ

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi và anh trai ngồi xổm dưới gốc cây, mỗi người cầm một cây kem.
Anh ấy lại vừa đá, mặt mày ủ rũ:
“Em gái à, tình yêu đúng là thứ khó hiểu thật…”
Đây là lần thứ tám anh ấy than vãn với tôi.
Mà đối tượng vẫn là cùng một người mối tình khắc cốt ghi tâm của anh ấy.
Họ cứ hợp rồi lại tan, nguyên nhân chính là do bố cô gái không anh tôi, cho rằng anh là kẻ trăng hoa, không đáng .
Tôi liếc anh ấy một , lạnh nhạt nói:
“Không phải do anh ngu à? Người ta chê anh có tí ‘đức hạnh đàn ông’ nào đấy.”
Anh cúi đầu im lặng.
Anh tôi bề ngoài có vẻ như một sát gái, nhưng thực chất lại là một kẻ si tình ngốc nghếch.
Ngày nào cũng lượn lờ quán bar, phải vì ăn chơi, mà vì nghe nói cô gái kia uống rượu, nên anh ấy quyết tâm học pha chế. Kết quả, quán bar cảnh sát kiểm tra, anh tôi tóm luôn.
Sau vụ đó, đồn lan truyền mức mất kiểm soát, có người còn đồn rằng anh từng “ngồi bóc lịch” mấy năm.
Trong lúc hai anh em đang tám chuyện, anh tôi đột nhiên reo lên.
Là nhắn của cô gái kia:
【Hứa Tranh, mình nói chuyện nghiêm túc .】
Anh tôi hoảng hồn, trợn mắt tôi:
“Ý cô ấy là gì? Có phải cô ấy cắt đứt với anh không? Loại tuyệt giao cả bạn bè cũng không làm ấy?”
Tôi bĩu môi.
Mới chỉ rủ nói chuyện thôi mà hoảng loạn như thể tận thế nơi.
Thật sự không thừa nhận người là anh trai tôi.
Tôi đứng dậy, ai ngờ ngồi xổm lâu quá nên chân tê rần, loạng choạng một rồi theo phản xạ ôm lấy anh trai để giữ thăng bằng.
“Tách!”
như có tiếng chụp ?
Chắc tôi nghe nhầm thôi.
Tôi vỗ vai anh, coi như an ủi.
Anh tôi trông khác nào đang bước lên đoạn đầu đài.
Buổi tối, tôi về ký túc xá.
Vừa bước vào cửa, cô bạn cùng phòng Tiểu hét toáng lên:
“Hứa ! Cậu lên diễn đàn trường rồi kìa!”
Tôi chớp mắt, khó hiểu: “Hả?”
“Cậu mau xem , náo nhiệt lắm!”
Tôi ngơ ngác mở , vừa vào diễn đàn thấy một với tiêu đề lấp lánh sáng chói:
【Giữa trưa ôm nhau thắm thiết bên hồ – Cặp đôi tình bể bình không kìm nén nổi】
đính kèm là cảnh tôi và anh trai đang ôm chặt nhau.
Tiểu thò đầu qua , chỉ vào hỏi
“Hứa , phải cậu có bạn trai rồi sao? Thế… người là ai?”
Tôi tiếp tục lướt xuống dưới:
“Ơ, cô gái quen quen, như là Hứa bên khoa Kiến trúc?”
“Bạn trai cô ấy như là đàn anh siêu đẹp trai đúng không?”
“Có drama rồi đây!”
Đám người hóng hớt còn sợ thiên hạ chưa đủ loạn, lập tức tag thẳng bạn trai tôi vào:
【Tiêu rồi, bạn gái cậu sắp đá cậu rồi kìa!】
【Tiêu rồi, bạn gái cậu sắp đá cậu rồi kìa!】
【Tiêu rồi, bạn gái cậu sắp đá cậu rồi kìa!】
…
Bình luận phía dưới toàn là copy-paste, hàng trăm lượt spam đẩy viết lên top.
Mấy người ăn dưa (hóng hớt) có thể bớt chơi lố không vậy trời?
Đây là anh trai tôi! Anh ruột đó!!
Còn nữa, vụ chụp lén khi nào mới xử phạt đây?!
Tôi cuống cuồng lục lại đống hồi bé, tìm ra một bức hai anh em trần như nhộng tắm chung, định lên để đập tan đồn.
…Không , không !
Hay là gọi cho trước để giải hơn.
Tôi run rẩy lướt danh bạ, còn chưa kịp ấn gọi một mới lại nhảy ra.
Là tự mình :
【Đàn ông tốt không hỏi quá nhiều. Người khác chỉ là khách sạn, còn tôi mới là nhà. Chỉ cần cô ấy chịu về nhà là .】
Vừa lên, diễn đàn lập tức nổ tung!
Tiểu đặt xuống, từ từ giơ ngón lên với tôi.
Khoan , đừng khen vội…
tôi reo lên.
Là gọi tới.
Tôi run rẩy nhấn nghe, đầu dây bên kia vang lên giọng trầm ấm của anh:
“ , em không cần giải , đàn ông thông không hỏi nhiều.”
“Anh thấy trong , em ăn kem khoai môn đúng không? Anh mua cho em ba thùng rồi, xuống lấy .”
“…Anh chàng kia vị gì? Lần sau anh mua luôn.”
Hóa ra, lại là người rộng lượng vậy.
Đúng là không thể mặt mà bắt dong.
vẫn còn đang kết nối, anh ấy kiên nhẫn chờ tôi trả lời.
Tôi lật gửi nhắn:
【Anh, anh có phúc rồi. ăn kem vị gì?】
Anh tôi gửi lại một sticker con heo nằm hấp hối:
【 ăn cứt.】
… không ăn đâu.
Lại một nhắn khác gửi :
【Ánh Nguyệt chia anh. Anh kéo tất cả mọi người cùng c.h.ế.t chung.】
Lại nữa rồi, vậy anh vẫn nên ăn cứt .
Tôi suy nghĩ một chút, rồi trả lời:
“Ờm… vị chocolate .”
Tiểu vẫn thản nhiên đứng đó nghe lén, mắt tròn xoe tôi, rồi lại lần nữa giơ ngón lên:
Cậu ta thật sự đặt luôn hả?!