Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Dừng tay!”
Cơ thể tôi đứng hình, nhân cơ hội đó thoát thân.
Cô ta trốn sau lưng Thẩm Tu vừa trở về, giả bộ khóc lóc mếu máo: “Thẩm Tu, anh xem cô ta kia, cô ta phát điên .”
Tôi đỏ hoe anh ta.
Anh ta không tôi là chuyện bình thường, tôi lăn lộn giới giải trí bao nhiêu năm, dựa vào việc tạo scandal các nam minh tinh kiếm sống, nhiều lúc ngay cả cô bạn thân hoài nghi, thì huống hồ là anh ta.
kẻ tôi, xứng đáng có sự chân thành của anh ta chứ?
“Đừng qua đó.”
Thẩm Tu hất tay , bước đến trước tôi.
Tôi vội vàng né tránh ánh của anh ta, không muốn thấy vẻ thất vọng đó.
“Tay lại đỏ thế ? Ai đánh?” Thẩm Tu đau lòng thổi thổi vào lòng bàn tay tôi, đôi tràn đầy phẫn nộ xung quanh muốn tìm kẻ đầu sỏ.
ôm , không thể nổi: “Là cô ta đánh tôi!”
“Chẳng lẽ tôi từng cảnh cáo cô ? Không phép bắt nạt nhà tôi.”
“Anh không phân biệt đúng sai à?”
“Tôi đến đây là bảo vệ nhà tôi, không đến đây đạo lý.”
“Anh…”
tức đến mức mày biến dạng, cô ta cũng không giả vờ nữa, lạnh lùng : “Hai người yêu cũ của cô ta vẫn đang đứng đây , anh sức bảo vệ cô ta vậy, chẳng lẽ muốn làm “thùng rỗng kêu to” à?”
Thẩm Tu không đáp lời, mà trực tiếp quỳ gối xuống trước tôi.
Anh ta lấy chiếc , chân thành hỏi tôi: “ , anh thích rất lâu , có thể anh danh phận không?”
vẻ căng thẳng của anh ta, tôi không nhịn phá lên cười.
Đưa tay , anh ta: “Đeo vào đi.”
Sợ tôi hối hận, anh ta vội vàng đeo tôi, sau đó mới quay sang trừng và hai tên đàn ông đang định nhân cơ hội đánh bóng tên tuổi đằng sau cô ta: “Biết ai mới là chính chủ ? Cần tôi nhắc lại bao nhiêu lần nữa thì các người mới chịu biến khỏi tôi đây?”
Hôm nay coi cái rủi có cái may.
Tôi mất công dạy dỗ Thẩm Tu cách theo đuổi con gái mãi không .
Vậy mà “tình địch giả” vừa xuất hiện, anh ta vội vàng muốn xác định chủ quyền, là sợ tôi bỏ đi ?
Vì sự cố vừa , đạo diễn khẩn cấp phong tỏa tức, đồng thời mọi người nghỉ ngơi ngày.
Nghe làm ùm bên đoàn phim trận, cuối cùng cũng đồng ý hai “anh bạn trai hờ” kia rút lui, cô ta thì nhất quyết ở lại ghi hình tiếp.
chơi đủ tôi à?
Tôi hoàn toàn không cô ta vào .
Nằm trên giường, tôi vừa xoay xoay chiếc trên ngón áp út, vừa không ngừng nhớ lại cảnh tượng Thẩm Tu tỏ tình mình.
Có anh ta đang giải vây tôi trước mọi người, hay là thực sự “thông suốt” ?
Lỡ tôi ngốc nghếch xem anh ta là bạn trai thật, anh ta chỉ là vì trách nhiệm cặp đôi màn ảnh , thì chẳng tôi sẽ rất thê thảm ?
Đúng lúc tôi đang phân vân không biết thái độ của Thẩm Tu là thật hay giả thì điện thoại đổ chuông.
Mở điện thoại , tôi đứng hình mấy giây.
Lúc trước đều là tôi dùng nick phụ liên lạc Thẩm Tu, anh ta từng chủ động nhắn nick chính của tôi. Vì vậy, giao diện trò chuyện của chúng tôi vẫn trống không.
“Ban nãy anh rời đi là lấy , nếu biết trước sẽ bị bọn họ bắt nạt, nhất định anh sẽ không rời khỏi nửa bước.”
“Ừm…”
Dấu hiệu “đang gõ chữ” vẫn luôn xuất hiện, nhưng hai mươi phút trôi qua mà anh ta vẫn gửi nhắn nào đến.
dù có viết “tiểu thuyết” thì cũng gửi đến chứ.
Tôi lo lắng đứng ngồi không yên, thực sự không chịu nổi nữa, bèn gõ chữ hỏi anh ta: “Hôm nay anh thích là thật lòng ?”
Vừa mới gõ xong, chuẩn bị ấn gửi đi thì nhắn của Thẩm Tu gửi đến: “ , anh thích là thật.”
Đầu óc tôi ong ong, cảm giác có thứ gì đó vừa nổ tung lòng.
“Chiếc , anh chuẩn bị từ bao giờ vậy?”
“Chuẩn bị từ ngày anh thích .”
Tám năm trước ?
Tôi thấy bên chiếc có khắc tên của tôi và anh ta trước khi debut.