Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi bất giác sửa lại áo, một câu: “ người yêu nhau rồi à?”
Câu nói cứ quẩn quanh nơi môi lâu, mà vẫn không thốt được.
Tôi làm dám chứ.
Không biết đáp án, ít nhất tôi vẫn có thể tiếp tục mơ mộng.
6
trò tôi dạy là bé trai sinh đôi, tiểu .
Lũ nhóc ở tuổi này líu ríu không ngừng, chẳng lúc nào chịu yên.
“Cô Lê ơi, cô không cười?”
“Cô Lê ơi, cô ăn phân bao giờ chưa?”
Nghe câu này, tôi không nhịn được nữa: “Đương là chưa.”
Rồi đứa chúng nó chỉ nghe những gì mình nghe.
Tiếp tục léo nhéo.
“Rốt cuộc phân có vị gì nhỉ?”
“Nó có giống đậu phụ thối không, ngửi thì thối mà ăn thì thơm?”
tôi đau như búa bổ, đáp lại một câu: “Em ăn thử một miếng là biết ngay chứ gì.”
Nhưng tôi không dám nói.
Bởi vì lũ nhóc tiểu ở tuổi này, óc chúng nó mà “chập mạch” một cái là có thử .
, tôi sẽ trở thành tội nhân thiên cổ.
Dạy cả buổi chiều về đường vuông góc và song song, tôi cũng được tan làm.
Chào tạm biệt phụ huynh xong, tôi theo thói quen cổng khu đợi buýt.
Điện thoại liên tục có nhắn hiện lên. Tôi liếc , nhóm lớp và nhóm gia đình đều sôi sục.
Đã bốn rưỡi rồi.
Có thể điểm thi đại rồi.
7
Bố đi công tác ở tỉnh khác, đành tag chị em tôi trong nhóm, bảo chúng tôi mau điểm rồi báo vui cho ông.
Chị gái nói chị ở ngoài, về nhà dùng máy tính .
Tôi không trả lời, vì bố căn bản không xem điểm của tôi.
Tôi mở trang cứu điểm thi, trang web mãi không tải được.
Đúng lúc buýt đến, tôi quẹt thẻ lên , theo thói quen ngồi ở hàng ghế .
tôi run không ngừng, mất phút mới nhét được thẻ buýt ví.
Trang web vẫn tải.
Dù trong lòng đã nắm chắc, nhưng tôi vẫn căng .
buýt chạy êm, đi một rừng cây ngô đồng rậm rạp, trong hơi tối lại.
Màn hình điện thoại của tôi sáng, một mảng trắng xóa, đột chuyển sang một màu xanh lá.
Ánh mắt tôi tổng điểm .
Số 7 đứng .
Tôi thở phào một hơi nặng nề.
Đủ rồi.
8
tôi về đến nhà, Vân Tường và mẹ ở khách.
Trên bàn trà đặt một chiếc máy tính xách , Vân Tường lần lượt nhập số báo danh và số chứng minh thư.
Mẹ ngồi bên cạnh, ôm vai chị thân mật: “Con gái, đừng căng .”
Tôi thay giày ở huyền quan, lặng lẽ cất cặp sách .
Vân Tường gọi lớn: “A Lê, mau đây, em điểm chưa?”
Tôi bước , nói: “Rồi ạ.”
Vân Tường : “ điểm sàn đại chưa?”
Điểm sàn đã được công bố trước , khối xã hội năm trăm mươi, khối tự năm trăm bốn mươi.
Tôi nói: “ rồi.”
Mẹ nhướng mày, vẻ hơi ngạc : “Tốt quá, con gái.”
Bà đứng dậy, ôm tôi một cách nồng nhiệt.
Tôi hơi không quen, nhưng lại có chút vui vẻ.
Vân Tường đột hét lớn: “Mẹ! Con bấm xác nhận rồi!”
Chị lại một lần nữa dễ dàng thu hút hết sự chú ý của mẹ.
Tôi cụp mắt xuống, không nói thêm gì.
Trang web lag, một lúc lâu sau mới hiện điểm của Vân Tường.
Chị nhanh che màn hình lại, hít một hơi sâu: “Mẹ ơi con hồi hộp quá.”
Mẹ đành an ủi chị.
Tôi đứng bên cạnh lẳng lặng quan sát.
Chị căng khoảng mười phút, từng ngón một từ từ dịch chuyển.
, sắc mặt chị ấy tái nhợt.
Mẹ cũng không thể nổi.
Tôi liếc màn hình, tổng điểm: 540.
Xem xong tôi lại tiếp tục điện thoại, nhắn với cô chủ nhiệm.
Vân Tường gào lên đau đớn: “Không thể nào! Đây không điểm của con!”
“Mẹ! Chắc chắn có người đổi điểm với con rồi.”
Chị lao lòng mẹ, khóc nức nở.
Màng nhĩ tôi không chịu nổi, định quay về .
Vân Tường ngước đôi mắt đỏ hoe tôi: “Em nói em điểm sàn rồi?! hay giả?”
“.”
Vân Tường chất vấn: “Trước đây không em toàn thi được bốn trăm điểm ?”
“Chị cũng nói rồi, là trước đây.” Tôi nghiêng , nghiêm túc : “Chị, em điểm sàn, chị không vui ?”
Vân Tường khựng lại.
Mẹ vỗ vai chị, cũng lộ vẻ không đồng tình: “Con gái, con có thể nói chuyện với em như vậy?”
Bà nói xong với chị, lại tôi, bảo: “Chị con lần này thi không tốt, A Lê con đừng chấp nhặt với chị nhé.”
“Không ạ.”
Tôi bình thản trở về ngủ.
rồi, tôi mới hít một hơi sâu, cổ họng run rẩy.
là một cảm xúc tôi không thể diễn tả thành lời.
Sống mũi cay xè, nước mắt cứ chực trào .
Tôi cố nén lại, cầm điện thoại lên bắt chuyển sự chú ý.
9
Sau có điểm, tôi báo vui cho cô chủ nhiệm.
Cô liền gửi bảy bao lì xì, tổng cộng 711 tệ.
Tôi không định nhận, cô cứ bắt tôi cầm, nói tôi là thủ khoa khối xã hội của trường, cô có thể nhận được nhiều tiền thưởng.