Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Ta bắn mũi tên lên trung
Một ngỗng trời rơi thẳng
Tô Phù Doanh mặt mày tái mét
Đứng trơ dám nhúc nhích
17
Từ xa thị vệ vội vã chạy đến báo tin
Nhị hoàng tử tập kích trong rừng sâu
Sắc mặt mọi lập tức biến
Tất cả nhanh chóng về trướng trại xung quanh binh lính vây chặt vệ
hoàng tử rút kiếm chắn mặt và mẫu thân
“Yên Nhi nàng yên tâm sẽ vệ nàng”
Thục quý phi hốt hoảng
Vội vàng sai hết bên cạnh vệ Nhị hoàng tử
những cử đều
Đến khi trời nhập nhoạng tối
Một đội thị vệ khiêng thi thể Nhị hoàng tử trở về một đội hộ tống hoàng tử gãy tay đến nơi
Mọi đồng loạt quỳ rạp đất
Xin Thục quý phi nén bi thương
Thánh thượng nổi giận lôi đình
Hoàng tử tương tàn vì tranh đoạt ngôi ngài
Chiến đao tương nghênh cùng rơi cảnh lưỡng bại câu thương
Chuyện là do Nghi phi cùng hoàng tử âm thầm bày tính kế
Nghi phi ban cho dải lụa trắng
hoàng tử phế tước xóa tên khỏi tông tịch giáng làm thứ dân
Giam lỏng trong phủ hoàng tử vĩnh viễn bước ngoài
18
Đêm khuya Phó Hạc Huyên cửa sổ phòng
Ta hỏi: “Những chuyện còn đã xử lý xong cả ”
Giọng điệu Phó Hạc Huyên mang theo vài phần đắc ý
“Đương nhiên là xong xuôi”
Rồi đổi giọng
“Vậy còn bên Thái tử…”
Ta khẽ gật đầu: “Ngươi cứ yên tâm”
Từ đằng xa thị vệ vội vã chạy đến báo tin
Nhị hoàng tử đã tập kích sâu trong rừng
Sắc mặt mọi tức thì biến
Tất cả đều trướng trại binh sĩ xung quanh nhanh chóng bố trí thành hàng vệ
hoàng tử rút kiếm chắn mặt và mẫu thân
“Yên Nhi nàng yên tâm sẽ vệ nàng”
Thục quý phi hoảng loạn
Lập tức sai hết bên cạnh cứu viện Nhị hoàng tử
Thế nhưng những cử đều
Tới khi trời nhá nhem tối
Một đội thị vệ khiêng thi thể của Nhị hoàng tử trở về một đội hộ tống hoàng tử gãy tay tới nơi
Mọi đồng loạt quỳ đất
Xin Thục quý phi nén bi thương
Thánh thượng giận dữ đến cực điểm
Huynh hoàng tộc chém giết lẫn chỉ vì tranh đoạt long ngài
Cuối cùng cả hai bên đều trọng thương thiệt hại lớn
Việc là do Nghi phi cùng hoàng tử âm bày tính kế
Nghi phi ban cho lụa trắng
hoàng tử phế tước xóa tên khỏi tông thất giáng làm thứ dân
Giam cầm trong phủ hoàng tử cả đời rời khỏi
Đêm đến Phó Hạc Huyên bên ngoài cửa sổ phòng
Ta hỏi: “Chuyện còn đã xử lý thỏa ”
Giọng điệu mang theo sự đắc ý
“Dĩ nhiên là xong ”
Rồi đổi giọng dò xét:
“Còn bên Thái tử thì …”
Ta gật đầu: “Ngươi cứ yên tâm”
19
Phó Hạc Huyên vẫn yên lòng
“Trước đây đã Yên Nhi nàng thầm mến Thái tử”
“Không biết giờ…”
còn dứt
Ta đẩy cửa sổ áp sát
Nhón lên bịt kín miệng
Phó Hạc Huyên đỏ bừng mặt
Che miệng chạy trốn
Ta gọi với theo:
“Thánh thượng liên tiếp mất hai chắc hẳn trong lòng vô cùng đau xót”
“Lúc điều cần nhất là ”
Hắn gật đầu
Đợi Phó Hạc Huyên rời
Liên báo chi tiết bộ chuyện xảy trong lúc Phó Hạc Minh trị
“Có cần lúc đang trị để trượt ngã sông ”
“Dù thì trưởng của Hoàng hậu cũng mất mạng khi làm nhiệm vụ việc vốn đã nguy hiểm”
“Chờ nước lớn cuốn trôi thi thể tìm thấy còn thể điều tra vì ngã chứ”
Ta lắc đầu
Trực tiếp giết quá dễ dàng
Thật khó giải hết nỗi hận trong lòng
Ta đầu dặn dò Liên:
“Đem phương án trị chuyển giao cho ”
“Nhớ kỹ làm thật kín đáo”
Hôm qua phụ thân đã tấu chương trình bày phương án dâng lên Thánh thượng
Chỉ là Thánh thượng lúc còn đang đau lòng vì Nhị hoàng tử thời gian xem
Chờ đến khi Phó Hạc Minh thật sự dùng phương án
Chẳng sẽ thành một tên trộm đánh cắp kế của nữ nhi khuê các
20
Có lẽ là do Thánh thượng đã già
Lại mất hai liên tiếp
Cho nên càng thêm xem trọng nối dõi
hoàng tử là đứa mà mực yêu thương
Tuy bình thường ít ít tiếng nhưng vô cùng hiếu thuận
Lúc rảnh rỗi hoặc là cùng Thánh thượng tản bộ trong ngự hoa viên hoặc là tìm những vật hiếm lạ mới mẻ để giải khuây
Thấy hoàng tử ngày càng sủng ái
Phó Hạc Minh bắt đầu sốt ruột
Vừa bản phương án trị đề tên đã đến tay
Xây đập ngăn nước phối hợp giữa chặn và khai thông đã giải quyết trận lũ lụt dai dẳng nửa năm ở hạ lưu
Chỉ trong một tháng
Hiệu quả rõ rệt
Phó Hạc Minh thân chinh giám sát quyết tâm lấy hình tượng trong lòng Thánh thượng
khi trở về triều
Lần kiểm tra cuối cùng đá lăn đê đập trúng trái
Ngự y theo chỉ trị cảm mạo sốt cao cùng chấn thương nhẹ
Cả đoàn vội vàng lên đường hồi kinh
vẫn đến muộn một bước
trái Phó Hạc Minh giữ nữa
Để ngăn vết thương nhiễm trùng lan rộng
Chỉ còn cách đoạn chi
Hoàng hậu tin suýt nữa ngất xỉu
Thái tử thân thể tàn tật
Đã còn xứng đáng để làm Trữ quân Thịnh
Văn thần do phụ thân đầu đồng loạt tiến cử hoàng tử làm Tân Thái tử
Phó Hạc Minh xe lăn
Cãi vã với các thần đến đỏ mặt tía tai
Gào lên rằng công trạng hiển hách
Lại là vì trị mà thương
Nếu Thánh thượng phế chẳng nào lạnh lòng dân
21
Ngày Phó Hạc Minh phế truất
Ta gả phủ hoàng tử
Một tháng Thánh thượng băng hà
Phó Hạc Huyên đăng cơ xưng đế
Còn trở thành Hoàng hậu
Trước khi tiến cung
Ta đến phủ Thái tử đã phế
Sân vườn hoang tàn rõ ràng đã lâu dọn dẹp
Tô Phù Doanh ôm bụng ngây trong tiền sảnh
Thấy đến ánh mắt nàng phần ngơ ngẩn
Có lẽ đã quá lâu chuyện cùng
“Sao ngươi tới đây”
“Đến để chê ”
Ta bước thẳng lên chủ
“Ngươi chuyện đáng để chê ”
Nàng nghẹn
Rồi cúi đầu: “Ta bằng ngươi”
Ta thấy buồn : “Ta so bì với ngươi”
Đột nhiên nàng kích động hẳn lên
“Ngươi nhất định ở trí cao cao tại thượng như Dựa cái chỉ vì ngươi sinh trong Giang gia vĩnh viễn thấp ngươi một bậc”
Ta nàng : “Từ khi hiểu chuyện ngày nào cũng sách phân xuân hạ thu đông Khi còn nhỏ phụ thân khảo bài trả sẽ đánh tay Trong số các tỷ là đứa thông minh nhất nên yêu cầu của phụ thân với cũng nghiêm khắc nhất Ta phụ sự vọng của phụ thân mỗi lần đều làm ”
“Dù là nữ tử nhưng về thuật trị quốc sách lược đối xử thế học thuyết bách gia tuyệt thua bất nam nào”
“Tô Phù Doanh ngươi tuyệt chỉ ở xuất thân”
Nàng sững sờ
Hồi lâu nên
“Phó Hạc Minh ”
“Ta tìm ”
Tô Phù Doanh lộ vẻ khổ
Chỉ tay về phía hậu viện
Ta theo hướng nàng chỉ
Chỉ thấy một bẩn thỉu xổm mặt đất vẻ mặt ngây dại
“Người chẳng lẽ điên ”
Ta sang Liên
“Đi mời thái y đến”
“Cẩn thận bày giả điên để ”
Liên nhanh đã dẫn thái y đến
Tô Phù Doanh ôm bụng chắn Phó Hạc Minh
“Các tàn nhẫn như thế”
“Hắn giờ đã ngây dại các vẫn tha ”
Thị vệ phía kéo nàng
Phó Hạc Minh giả vờ nữa
Đứng dậy mặt đầy hung tợn
“Ngươi rốt cuộc ”
Ta khẽ
“Không điên là ”
“Bởi vì đau đớn thế ngươi tỉnh táo mà chịu đựng”
Hắn sợ hãi
“Muốn giết chém tùy ngươi”
Ta khẽ
“Đưa đến Thanh Phong quán”
Trong ánh mắt dần trắng bệch của Phó Hạc Minh
Ta tiếp tục :
“Từ hôm nay ngươi còn là Phó Hạc Minh tên ngươi là Ngọc Nô”
“Trong Thanh Phong quán bất khách nào ngươi đều phép từ chối”
Hắn run rẩy môi
“Ngươi thể…”
“Ta là thân của đương kim Thánh thượng ngươi dám…”
Ta sang hỏi những phía
“Hắn là ”
Một hàng đồng thanh: “Ngọc Nô”
22
Tiên Hoàng hậu giam lãnh cung
Mỗi lần Phó Hạc Minh hành hạ một phen sai thuật tỉ mỉ chi tiết mà đã trải qua kể cho Tiên Hoàng hậu
Cho đến khi bà tinh thần sụp đổ
vẫn trong lãnh cung
Trước khi còn để cho một phong huyết thư
Liên
Nàng sợ làm bẩn mắt
vẫn giật lấy mảnh vải
Trên là nguyền rủa địa ngục
Ta bật ném tờ huyết thư lửa
Ta nhất định là thiên mệnh phù hộ
Nếu làm thể từ địa ngục bò bước đòi mạng sống của bọn họ
Còn về Tô Phù Doanh
Ta giết nàng và đứa trẻ trong bụng nàng
Cứ để mặc cho nàng sinh diệt
về …
Sẽ khổ mà nàng nếm trải
23
Một năm hôn
Phó Hạc Huyên vẫn đối đãi với như thuở ban đầu
một ngày khi đến điện Cần mang canh đến
Ta đang tính điều cùng kẻ
Ta hiểu
Kế hoạch của cần thúc đẩy sớm
Cho dù ngoan ngoãn đến
Trong xương cốt vẫn chảy dòng máu nhà họ Phó
Năm xưa…
Hắn thể vì sự giúp đỡ của Giang gia mà cam nguyện thân là hoàng tử vẫn ở bên cúi đầu uốn
Từ thể thấy tâm tính của sâu xa thường
Ta đã tha cho Tô Phù Doanh
đến tháng thứ hai khi nàng sinh
Cả nàng và đứa trẻ đều
Bởi vì đứa trẻ là nam
Trừ cỏ trừ tận gốc
Chúng đều hiểu rõ đạo lý
Bước tiếp theo
Người trừ khử… là
Ta lặng lẽ thêm dược liệu canh thuốc mà đưa cho Phó Hạc Huyên
Ban đầu còn cảnh giác
Chỉ khi thấy uống cùng một lượt mới chịu động môi
Chỉ là trong canh thêm vài loại thuốc trợ hứng mà thôi
Ta càng lúc càng quấn lấy rời nửa bước
Cho đến khi phát hiện nguyệt sự chậm nửa tháng
Ta để Liên bắt mạch cho
Ta… đã mang thai tất cả các phi tần
Vậy thì—kế hoạch của thể bắt đầu
24
Phó Hạc Huyên bất đắc tử trong đêm
Hắn vốn tin
Thứ đưa đều qua kiểm tra kỹ lưỡng mới dám dùng
Vì phí công độc thức ăn của
Bên cạnh luôn ám vệ
Chỉ khi hoan ái mới phần nào lơ là phòng
Cho nên đã sớm uống thuốc an thai
Ngay trong lúc ân ái
Ám vệ thân của xuyên thẳng qua ngực từ phía
Trong cơn chấn kinh tột độ một mũi tên xuyên tim
Ánh mắt đầy sợ hãi căm phẫn… theo thở cuối cùng mà tan biến dần
Ta nhẹ nhàng khép đôi mắt cho
Người vẫn khi giác quan cuối cùng biến mất là thính giác
Ta kề sát tai
“Phu quân đừng trách ”
“Chỉ là… nếu ngươi kẻ sẽ là ”
“ Thịnh sẽ cai trị bất trong các ngươi Ngươi cứ yên tâm mà ”
Một năm
Nhi tử của đăng cơ xưng đế
Còn trở thành Thái hậu nắm quyền nhiếp
Ta mở khoa cử lập trường nữ học
Giảm thuế khóa đẩy mạnh lợi
Về …
Ta thức đăng cơ xưng đế
Tô Phù Doanh đã khiến hiểu rõ—
Nữ tử tuyệt đối thể trói buộc trong nội viện sống quanh quẩn trong thứ tình yêu mắt tầm thường
Trong thời của
Nữ thể triều làm quan
Cũng thể bước ngoài cánh cửa lớn kinh doanh buôn bán
Việc lập hộ cho nữ tử trở nên dễ dàng
Mọi nữ cam chịu trở thành vật hi sinh trong tay phụ
Đều thể thoát khỏi gông xiềng dựa đôi tay của để sinh tồn
Về …
Khi chống gậy cung nữ dìu bước
Một tiểu nha đầu hoạt bát chạy tầm mắt của
Nó vui vẻ gọi : “Tổ mẫu ơi”
Ta mỉm
Ôm chầm lấy nó lòng
Tiếng ngân vang như chuông bạc của thiếu nữ vang vọng bên tai
Ta biết—
là hồi chuông chiến thắng
Phía xa thái dương đỏ rực dần nhô lên
Ấm áp
Là hy vọng
-HẾT-