30 năm hôn nhân, tôi lén đưa “bạch nguyệt quang” mắc suy thận về sống ngay trong khu nhà tôi.
phát hiện, tôi lập tức đuổi , bị và con trai hợp sức mắng chửi:
“Sở Vũ, em thật là vô ! nặng mức này, em chút cảm nào sao?!”
Tôi nghe xong phát tởm bật cười:
“ đâu phải tôi gây ra. Căn hộ này là nhà mẹ tôi để , tôi muốn ai ở thì .”
“Mẹ, dì Hân là bà ngoại , mẹ coi giúp thân , đừng tuyệt vậy…”
Thằng con trai tôi xem báu vật, bênh vực mẹ vợ nó.
Nó giấu tôi con gái “bạch nguyệt quang” ba nó, từ đó bị vợ xúi giục, đoạn tuyệt luôn mẹ con với tôi.
này đứa cháu nội đáng yêu, mối quan hệ giữa tôi và nó cải thiện đôi chút.
Nhưng nửa năm trước, Tân ch .t, đám đó bắt đầu giở trò…
Con dâu tôi giả vờ ôm mẹ khóc lóc:
“Nếu mẹ dám đuổi mẹ con , con sẽ nhận mẹ là bà nữa.”
Tân nhìn tôi đầy khiêu khích, rồi giả bộ phát , tay ôm ngực thở dốc lên cơn.
tôi là Lục Vạn Thành, vội vàng bế lên, hô to:
“Mau! Mau đưa viện!”
Bọn họ hốt hoảng chạy khỏi nhà, để tôi đứng trơ giữa mớ hỗn độn.
Tôi quả bóng xì hơi, ánh mắt trống rỗng nhìn vào bức ảnh gia đình rơi trên sàn.
Khung kính vỡ tan tành, giống trái tim tôi.
Lúc xem mặt, tôi hề biết Lục Vạn Thành mối sâu đậm. Thấy công việc ổn định, tôi mới ý .
kết hôn mới biết, con gái yêu là bác sĩ Tân , muốn con trai viện trưởng đá thương tiếc.
thất , mới ý lấy tôi.
Chúng tôi giống bao cặp đôi mai mối khác, cuồng nhiệt, lãng mạn, nhưng sống một cuộc đời yên bình.
Bình thường, nhưng ấm áp.
tôi mang thai, chân phù bánh bao.
học bấm huyệt, ngày nào xoa bóp tôi hai tiếng nghỉ, khiến tôi cảm động rơi nước mắt.
sinh con, ấy đặt báo thức, nửa đêm dậy mấy lần thay tã, con bú.
ấy hay nói:
“Phụ nữ được chăm sóc tốt sinh thì cả đời khổ. muốn em phải chịu vất vả.”
Khoảnh khắc đó, tôi khóc tự nhủ mình đã chọn đúng .
Thật mỉa mai.
Ba mươi năm hôn nhân trôi qua, tôi ngồi đơn giữa phòng khách, trên bàn là mớ rau củ vừa mua về từ chợ sáng.
Là ngày cuối tuần đẹp trời, nghe nói con trai dắt cháu về chơi, tôi định làm một bữa cơm thịnh soạn.
Rau cải còn được tôi lựa cọng một, chỉ sợ cháu gái phải rau hư.
Giờ nhìn , tôi đúng là trò cười.
Cả nhà họ âm thầm Tân ở trong căn hộ mẹ tôi để , còn giả vờ là thuê, đóng tiền thuê hộ luôn!
Tôi tức mức gọi đồ bên ngoài, gà kho cay.
Gà mềm, nước sốt đậm đà, chan cơm thì ngon tuyệt. Thảo nào họ thích ngoài vậy.
Càng nghĩ càng thấy: tôi ngày nào nấu nướng đúng là… quá ngu!
no rồi tôi ngủ, mãi bị tiếng leng keng làm tỉnh dậy.
