Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8fJRuSoe81

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

1

Trong một khoảnh khắc, tôi nghi ngờ mình bị ảo giác.

Cái giọng điệu của một thằng tra nam vô liêm sỉ, trơ trẽn này, sự là do bạn trai thiếu gia nhà giàu của tôi, Chu Dật, nói ra sao?

tôi ngẩn người, Chu Dật bắt đầu chuyển sang giọng yếu thế dỗ dành.

“Cưng à, anh làm thế cũng là vì muốn tốt cho em thôi. của anh bị vào nước, phản ứng chậm lắm, em cũng không muốn chúng ta nhắn tin, phải chờ một vòng luân hồi mới nhận được tin của anh chứ?”

“Với lại sau này đi chơi, anh sẽ là nhiếp ảnh gia riêng của em, đảm bảo chụp cho em những tấm ảnh xinh đẹp nhất.”

“Bạn gái phú bà yêu quý của anh ơi, em hãy thỏa mãn nguyện vọng nho nhỏ này của anh đi mà.”

lòng mà nói, những lời của Chu Dật khiến tôi vô khó chịu.

Ban đầu tôi hẹn hò với Chu Dật là vì gia cảnh anh ta không tệ, tôi nghĩ môn đăng hộ đối thì quan tiêu dùng và giá trị sống sẽ không khác biệt nhiều, ở bên sẽ thoải mái hơn.

Ai ngờ chúng tôi bên chưa đầy tháng, những hạt tính trên bàn tính của Chu Dật sắp văng vào mặt tôi rồi.

Tôi nhớ ra trong nói chuyện trước đây, Chu Dật từng nói anh ta có tiền , thế là tôi đề nghị anh ta có dùng tiền của mình để mua .

Không ngờ Chu Dật lại nổi đóa .

“Tiền của anh là để dành vợ, sao có dùng để mua được?”

“Đường Thường, tuy chúng ta là người yêu, nhưng em không như một con nhỏ đào mỏ mà nhắm vào tiền vợ của anh, rất mất giá, em hiểu không?”

Tôi bị những lời của Chu Dật làm cho tức đến bật cười, rốt cuộc là ai đang nhắm vào tiền của ai?

“Anh dùng tiền của mình mua cho mình dùng, sao lại tôi nhắm vào tiền vợ của anh?”

“Vậy anh bảo tôi mua mới cho anh, có hiểu là anh đang ăn bám không?”

Chu Dật nhảy dựng như bị chọc vào chỗ đau.

“Thế thì sao mà giống được? Tiền vợ của anh đương nhiên phải để đến kết hôn mới dùng, ăn của em thì khác.”

ăn vốn dĩ là để tiêu dùng, mỗi ngày em ăn bớt vài miếng cơm là mấy chốc sẽ đủ tiền mua một cái . Kiểm soát ăn uống giữ được dáng, một công đôi việc, tốt biết bao.”

Nhìn bộ dạng tính toán chi li của Chu Dật, tôi cảm chán ghét, và đầu tiên nảy sinh ý định chia tay.

“Nếu anh cảm tôi đang nhòm ngó tiền của anh, vậy thì chia tay đi.”

Nói xong, tôi quay người bỏ đi.

Chu Dật níu tôi lại, vội vàng giải thích: “Đường Thường em đừng đi, anh không có ý đó, em đừng tùy tiện nói chia tay như vậy.”

“Bây giờ anh cố gắng tiền phải là vì muốn sau này cho em một đám hoành tráng sao, sao em lại không hiểu lòng anh chứ?”

“Nếu em không muốn mua , vậy thì không mua nữa là được.”

Chu Dật nói rất nhiều lời ngon tiếng ngọt, rất hào phóng mời tôi ăn một bữa lẩu.

Anh ta hạ mình xuống nước, mà tôi lại thuộc kiểu người tát một cái rồi cho viên kẹo là dỗ được, nên cũng không nhắc lại chuyện chia tay nữa.

2

Tôi và Chu Dật yêu sau kỳ thi đại học.

Kỳ nghỉ hè tôi về quê ở một thời gian, nên chúng tôi không thực sự ở bên nhiều.

Sau khi vào đại học, chúng tôi học trường, số hẹn hò cũng nhiều hơn, và tôi phát hiện ra rằng mối tình với Chu Dật không đẹp như tôi tưởng.

Đầu tiên là địa hẹn hò.

Nơi Chu Dật muốn đi thì tôi không muốn, nơi tôi muốn đi thì anh ta lại chê đắt đỏ.

Cuối , chúng tôi thường đi dạo trong công viên, mỗi người cầm một chai nước khoáng, nghe Chu Dật hết lời ca ngợi món thịt kho tàu của mẹ anh ta.

Tiếp đến là chuyện tiêu dùng.

Con gái đa phần đều thích ăn uống, la cà, mua sắm, tôi cũng không ngoại lệ.

Gần trường có một khu phố ẩm thực, tôi đến đó vài , nhưng chưa nào là đi Chu Dật.

Chu Dật nói phố ẩm thực vừa bẩn vừa lộn xộn, đồ ăn không vệ sinh cũng ngon, không bằng nhà ăn trong trường vừa sạch sẽ vừa ngon miệng.

đầu tôi sự tin rằng Chu Dật lo cho tôi, nhưng sau vài bắt gặp anh ta ra phố ẩm thực mua bún ốc mang về, tôi cảm đó không đúng.

Lời giải thích Chu Dật đưa ra vô khó tin:

“Anh là đàn ông, dạ dày không kén chọn, ăn cũng được. Dạ dày tiểu thư của em thì khác, ăn đồ không sạch sẽ bị đau bụng thì khổ lắm. Cứ để anh chịu khổ là được rồi, em cứ hưởng phúc thôi.”

Cái này…

Điều quan trọng là ăn ở nhà ăn của trường lâu ngày, tôi cũng phát hiện ra mánh khóe của anh ta.

đầu, chúng tôi thay phiên quẹt ăn.

Khi quẹt của Chu Dật, anh ta chỉ ăn cơm trắng và rau, nói là đang giảm cân.

Khi quẹt của tôi, Chu Dật gọi đủ các món thịt cá, ăn xong mua thêm một phần mang về ký túc xá, nói rằng ăn no mới có sức giảm cân.

Có một , tôi không nhịn được nữa liền nói ra suy nghĩ của mình với Chu Dật, rằng tôi cảm mình đang bị anh ta lợi dụng.

Nghe vậy, Chu Dật lập tức nhảy dựng , kêu oan ầm ĩ.

“Cưng à, sao em lại có suy nghĩ đó? Rõ ràng là anh đang giúp em mà. ăn của em nạp nhiều tiền như thế, với sức ăn như mèo của em thì quẹt đến Tết Congo cũng không hết.”

“Anh bất chấp nguy cơ béo phì để chia sẻ gánh nặng với em, cuối lại bị em nói là lợi dụng. Oan hơn Thị Kính.”

Chu Dật lải nhải một tràng dài, tôi nghe mà đau đầu, thực sự lười tranh cãi với anh ta, nên kiếm cớ chuồn đi.

Không ngờ Chu Dật lại kéo tôi lại, với vẻ mặt “anh toàn là vì muốn tốt cho em”, và đề nghị một cách cực kỳ trơ trẽn:

“Hay là em rút tiền trong ăn ra, anh giữ giúp cho. nào em muốn mua , anh sẽ thanh toán giúp em.”

Tôi gật đầu tỏ vẻ đồng ý, rồi ngay lập tức đề nghị lại: “Vậy anh cũng đưa tiền của anh cho em giữ đi, sau này anh vợ em sẽ trả lại cho anh.”

Chu Dật phá cười ha hả, nói tôi đùa vui ghê, sao lại tưởng thế, có chút hài hước nào .

Tôi không nói thêm, và thứ hai nảy sinh ý định chia tay.

Nhưng tôi không biết nên lấy lý do để nói lời chia tay.

3

Vài ngày sau, khoa chúng tôi và khoa Kiến trúc có một trận bóng rổ giao hữu.

Trên sân, Chu Dật liên tục công những cú , trông uy phong như một vị vua, khiến các gái xung quanh không ngừng reo hò cổ vũ.

Tôi đặc biệt ngưỡng mộ những chàng trai chơi bóng rổ giỏi, đó cũng là một trong những lý do tôi chấp nhận lời tỏ tình của Chu Dật đầu.

Bạn phòng Lâm nói đùa: “Bạn trai cậu siêu thế, chắc ‘chuyện kia’ cũng giỏi lắm đấy. Sau này đi chơi với cậu ta nhớ dùng biện pháp an toàn nhé.”

Mặt tôi cứng đờ, không đáp lại lời Lâm .

Sự là tôi và Chu Dật đang trong một mối quan hệ trong sáng, ngoài nắm tay ra thì không có hành động thân mật nào hơn.

Về phương diện này, Chu Dật rất tôn trọng tôi.

Anh ta nói chúng tôi có đời bên , không cần vội vàng chạm vào “báu vật” của anh ta.

Tôi bị hai chữ “báu vật” làm cho đơ mất vài giây.

Trên sân bóng, Chu Dật lại trúng một cú nữa, tiếng reo hò nồng nhiệt hơn vang vọng bên tai tôi.

Ngay lập tức, ý định chia tay trong đầu tôi bị thổi bay đi mất.

Lâm nói đúng, tình yêu thời sinh viên thì tính toán vật chất làm ?

Mình lại không thiếu tiền, cứ tận hưởng sự đối xử tốt của anh ta và niềm hãnh diện mà anh ta mang lại cho mình là được rồi.

Nghĩ vậy, những chuyện không vui trước đó với Chu Dật hoàn toàn tan biến, tất đều chuyển sự ngưỡng mộ.

Tôi ưỡn ngực một cách tự hào: Bạn trai mình giỏi quá!

Nghỉ giữa hiệp.

Chu Dật nhắn tin bảo tôi mang nước cho anh ta.

Tôi đang đi về phía anh ta.

Một gái vội vã đi tới, va vào làm rơi bình nước của tôi xuống đất.

ta không ngoảnh lại mà chỉ nói một câu “Xin lỗi, bạn chắn đường tôi rồi”, rồi tiếp tục đi thẳng.

Tôi ta đi đến trước mặt Chu Dật, hai tay đưa một chai nước khoáng.

“Anh ơi, anh siêu quá, em có mời anh uống nước không ạ?”

Các viên trong đội bóng rổ liền ồ trêu chọc: “Ố hố, lại thêm một em gái mê mẩn vì cú .”

Chu Dật cười vẻ bất đắc dĩ: “Em gái, xin lỗi nhé, anh chỉ uống nước do bạn gái anh đưa thôi.”

gái chớp mắt: “Vậy em có trở bạn gái của anh được không ạ?”

“Không được, anh có bạn gái rồi.”

Nói xong, Chu Dật đi về phía tôi, cầm lấy bình nước trên tay tôi và uống ừng ực gần nửa bình.

Hành động này của anh ta khác nào công khai tuyên bố tôi là bạn gái của anh ta.

gái kia nhìn tôi với ánh mắt không cam tâm, chai nước trong tay vào thùng rác rồi bỏ đi.

Chu Dật ra vẻ một chú cún ngoan ngoãn chờ được khen:

“Đường Thường, anh vì em mà từ chối sự mập mờ, giữ mình trong sạch, có phải là nên được em thưởng cho một phần quà nho nhỏ không?”

4

Những cảm giác kỳ quặc bị đè nén bấy lâu nay lại trỗi dậy.

Tôi không hiểu, người có người yêu thì từ chối sự ve vãn của người khác phái phải là sự chung thủy cơ bản nhất sao?

Sao lại có trở lý do để đòi quà được nhỉ?

là ở một nơi đông người như thế này, tôi muốn không đáp lại cũng không được.

Tùy chỉnh
Danh sách chương