Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/3VcDWMIU6E

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 6

11

“Là cậu? Sao cậu lại đây?”

. mặc váy rực, quét đánh giá tôi đầu chân.

“Tôi tìm . có thấy anh ấy không?” Tôi phớt lờ ánh đầy thù địch kia.

“Tốt nhất là cậu nên bỏ ,” khinh khỉnh, “Anh khó tiếp cận lắm, tôi nỗ lực bao nhiêu năm không , cậu phóng viên nhỏ nhoi, đừng tự đánh giá bản thân quá cao.”

Tôi bằng ánh kiểu what?, “Xin lỗi, nghĩ hơi nhiều . Tôi không có ý gì với anh .”

Thấy tôi không cãi lại, khoanh tay, ngẩng cao đầu:

“Cậu dám là không thích anh ấy?”

Tôi do dự chút.

Nhưng thời điểm này không phải lúc để tranh luận đó, tôi quyết định cắt đứt nhanh gọn, giải quyết dứt điểm:

“Không thích, không thích, tôi cần phỏng vấn xong là lập tức rút, nay về không dính dáng gì nhà nữa. Chia tay, tuyệt giao, không gặp lại. chưa?”

Tôi vừa dứt lời, liền làm bộ đáng yêu gọi lưng tôi:

“Anh ~”

Chết tiệt!

Tôi cứng người quay lại, quả nhiên — đang đứng lưng tôi.

nhanh chóng tới, khoác tay anh đầy thân mật.

Nhưng mặt không cảm xúc, rút tay ra khỏi tay , thuận tiện phủi nhẹ tay áo vest.

“Anh nghĩ đã . Việc đầu tư phim của phần trong kế hoạch công ty. Anh không hề có hứng thú với .”

xong, anh không thèm liếc thêm cái nào, bước thẳng về phía tôi.

Dưới ánh của bao nhiêu người, anh nắm lấy cổ tay tôi, kéo luôn.

Tôi quay đầu tức dậm chân tại chỗ, lại nghiêng khuôn mặt lạnh lùng góc cạnh của anh.

“Này! ! Dù sao cũng là con gái, anh xử sự nhẹ nhàng chút có không?”

Anh phớt lờ, kéo tôi hành lang vắng người, buông tay ra, ép tôi vào tường.

“Vừa nãy thật đấy à?”

“Tất nhiên là thật.” Tôi xoa cổ tay bị anh bóp , cố chấp trả lời.

đã thì cho . Phỏng vấn xong, đường nấy , nước sông không phạm nước giếng, sống đường nấy, không phiền .”

“Thế tối thì sao?” Anh tôi chằm chằm.

12

Tôi bị hỏi nghẹn họng. Trong đầu lập tức hiện toàn bộ hình ảnh hoang đường của đêm , mặt không nhịn bừng .

“Tính là anh… lợi hại.”

“…” Anh không gì, im lặng tôi.

lúc lâu, toàn bộ khí thế ban nãy của anh sụp đổ trong tích tắc, lại cái ôm thật chặt.

Anh cao hơn tôi rất nhiều, vậy mà vẫn cố chấp vùi đầu vào hõm cổ tôi.

ơi… đừng đối xử với như vậy mà.”

Lại nữa !

Mỗi lần cậu ấy dùng giọng đó gọi tôi là “”, trái tim sắt đá của tôi liền mềm nhũn như cháo loãng.

“Xin lỗi…”

Tôi chẳng kiềm , giọng cũng mềm xuống theo, đành đưa tay vỗ nhẹ tấm lưng rộng của anh từng cái , như số phận đã định.

à, ba năm trước, không trách nữa .” Giọng anh vang bên cổ tôi.

đã vượt . xem, bây giờ giỏi lắm đó, à.”

Anh đứng thẳng dậy, lùi ra chút.

Đôi đào hoa xinh đẹp kia hoe, chóp mũi cũng ửng .

Càng thấy anh như vậy, tôi càng cảm thấy chua xót tận đáy lòng.

Trong đầu lại không ngừng vang vọng câu độc địa của Sương:

“Giang Miên, nhưng cậu đừng quên, mọi bất hạnh của cậu … đều bắt đầu khi gặp cậu.”

Phải, gặp tôi… chính là khởi đầu cho những bất hạnh của anh.

Tôi đẩy anh ra, xoay người chạy , bỏ lại ánh ngỡ ngàng của anh phía .

Tùy chỉnh
Danh sách chương