Ta vốn là thiên kim thật của phủ Thừa tướng. Nào ngờ thiên kim giả kia lại chiếm mất vị trí, trở thành sủng phi của Bạo quân.
Bạo quân vô tử lại yểu mệnh, phi tần đều phải tuẫn táng theo.
Còn ta chấp nhận gả cho Ngô Vương thể chất hư nhược, sau đó hạ sinh một nhi tử.
Ngô Vương thuận lợi đăng cơ, ta được sắc phong Hoàng hậu.
Chẳng ngờ sau khi sống lại, thiên kim giả kia đã nhanh chân gả cho Ngô Vương trước. Còn ta ngược lại phải vào cung, trở thành phi tần của Bạo quân.
Vị Bạo quân ấy thần sắc lãnh đạm, chẳng có vẻ gì là muốn sủng hạnh ta.
Ta chỉ đành thầm oán trong lòng: [Tuy Hoàng thượng có lẽ “bất lực”, nhưng ta vẫn phải mau chóng mang thai một đứa con.]
Bạo quân vốn đang thờ ơ bỗng ngẩng đầu liếc nhìn ta một cái.