Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UsYu4WjhY

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
8.
Lần , nàng lại dừng bước.
「Ta cần ngươi coi trọng sao? Ngươi là cái thá .」
Tề Nhược như bị tát hai cái. Lăng Bất Ngữ là thiên tài, ngộ tính cao như , chắc chắn rất thông , nàng sớm nhìn những suy nghĩ bẩn thỉu trong lòng .
Đúng , nàng dựa tu vi cao hơn bậc hay bất cứ thứ khác, cũng không đến lượt đánh giá. Sự đánh giá của đối với nàng vốn không trọng.
Lăng Bất Ngữ lại bế tu luyện, lần là để đột phá bình cảnh Nguyên Anh . Tề Nhược c.h.ế.t lặng ôm mặt, bị sao , tại sao không đột phá.
Nhưng chưa được mấy ngày, người bạn cũ của Cửu Hoa Tử mời ông dự tiệc, rồi g i ế c c h c Cửu Hoa Tử, bảo Tề Nhược đến nhận x á c.
「 Tông của các ngươi quá không an phận, lại dám mơ tưởng chen chân Thập Đại Tông. Các ngươi muốn thay thế tông nào? Đẩy tông nào xuống?」
「 Tông có Cửu Hoa Tử là Hóa Thần , còn lại đều là hạng Kim Đan, Nguyên Anh không đáng kể, không lật mình nổi đâu.」
「Nếu chúng ta không tay, Tông sẽ trèo lên đầu chúng ta mất.」
Tề Nhược nghiến răng mang t h y t h ể của Cửu Hoa Tử về, chuẩn bị hậu sự.
Những người đó đều là Hóa Thần như Cửu Hoa Tử, là Nguyên Anh không có sức chống trả, có dưỡng sức chờ thời, đợi ngày sau tính tiếp.
Lăng Bất Ngữ xuất , nàng nghe tin Cửu Hoa Tử c h c, nàng không bế được nữa.
「Sư , nghĩ sao?」
「Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn. Mối thù ta ghi nhớ, đợi ngày sau nhất định bắt chúng trả lại gấp nghìn lần trăm lần.」
「Ta không thích câu , ta không phải quân tử, ta là nữ tử.」
Lăng Bất Ngữ sờ lên tài của Cửu Hoa Tử mà run rẩy, Tề Nhược tưởng rằng người lạnh lùng vô cảm như nàng cuối cũng khóc.
Nhưng nàng lại là cười đến run rẩy.
「Sư phụ, đây chính là đạo của người. Người mất mạng vì lòng của mình.」
「Ta nói rồi, giới tu chân yếu mồi cho mạnh, mạnh g i ế c người như thái rau. mạnh nhất mới có đặt quy tắc. Người với khác, khác sẽ không với người. Cái gọi là và cường thế đều là loại đạo, đều là để phục vụ cho việc tu tiên, nhưng nếu bỏ gốc lấy ngọn, tự nhiên sẽ ngược lại đạo của mình.」
Lăng Bất Ngữ lấy pháp khí, pháp bảo dùng để chôn từ trong tài , lấy thanh gia truyền của chưởng .
「Ngươi ! Những pháp khí đó là đồ chôn của sư phụ! Thanh đó là của chưởng , chưởng đời tiếp theo mới được cầm!」
「Người c h c rồi, còn là nắm tro tàn, cần những thứ . Chi bằng đưa cho ta dùng để báo thù cho ông, vật tận dụng. là tốt, phải dùng để g.i.ế.c người mới tốt.」
「Ngươi muốn ? Cả ngươi và ta đều là Nguyên Anh viên mãn, kia là Hóa Thần , ngươi bây giờ chính là nộp mạng!」
「Sư , có bằng lòng giúp ta không?」
「Ngươi nộp mạng, ngươi có đừng ngông cuồng như được không!」
「Sư , có bằng lòng giúp ta không?」
Tề Nhược nhìn nàng, nàng vẫn là dáng vẻ như xưa, hoặc là nàng vẫn luôn là dáng vẻ .
「 thế nào?」Tề Nhược hỏi nàng. cũng là nam nhi có m.á.u mặt, muốn báo thù cho sư phụ.
「Tổ chức tang lễ cho sư phụ thật lớn, mời khách khứa đến dự. Đợi khách chỗ ngồi, khóa cửa lại, khống chế toàn bộ Tông, g i ế c bọn chúng không còn mảnh giáp.」
Tề Nhược bắt tay lo liệu tang lễ, Lăng Bất Ngữ lấy toàn bộ đan dược của Tông.
Đó là khoảng thời gian duy nhất Tề Nhược và Lăng Bất Ngữ chung sống hòa bình, không mang theo oán hận, không mang theo đố kỵ, giống như sư muội bình thường.
Đợi khách khứa ngồi đầy, Lăng Bất Ngữ xách bước , Tề Nhược đóng cửa lại, sắp xếp các đệ tử canh gác Tông, không cho bất ai .
Lăng Bất Ngữ uống mươi hai viên đan dược, bất chấp nguy cơ kinh mạch vỡ nát, bạo mà c h c, cưỡng ép tiến Hóa Thần , hung thủ giao chiến bốn ngày bốn đêm, cuối thắng hiểm.
Tề Nhược dẫn người g i ế c c h c tám trăm đệ tử do hung thủ mang đến, lúc quay về tông là đống đổ nát.