Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UrKiE18CY
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“ khi nào tôi bắt chuẩn bị ư?” – Tô Tình đáp nhạt, “Có lẽ là tiên anh vì cô ta nói dối tôi, anh lấy tiền mua quà cho cô ta. Tôi là kiểu người… không thích giao số phận mình cho người khác nắm giữ, nhất là một người có thể phản bội tôi bất cứ lúc nào.”
Cô liếc đồng hồ: “Trần Hạo, tôi không có thời gian dây dưa với anh. Bản thỏa thuận này, anh ký cũng phải ký, không ký cũng phải ký. Nếu anh muốn lôi nhau tòa, tôi sẵn sàng đến cùng. Nhưng đến lúc đó, người mất có thể là anh. Những bằng chứng việc anh biển thủ quỹ, lạm dụng chức vụ, tôi đều có bản sao .”
Trần Hạo trắng bệch, mồ hôi lạnh rịn trên trán. Anh ta ánh mắt bình thản không chút gợn sóng Tô Tình, tiên cảm nhận được sợ hãi.
Người phụ nữ này… dường như anh ta chưa từng thật hiểu rõ.
“Anh Hạo…” – Lâm cũng hoảng , cô ta không ngờ Tô Tình lại nắm nhiều quân bài đến thế, càng không ngờ Trần Hạo luôn khoe khoang, phần lớn lại nằm trong Tô Tình! Vậy thì cô ta cố gắng đuổi rốt là vì cái ?
“Ký đi.” – Tô Tình đưa bút tới trước Trần Hạo, “Đừng lãng phí thời gian tất mọi người.”
Trần Hạo run rẩy, anh ta chằm chằm Tô Tình, ánh mắt phức tạp – có phẫn nộ, có bất cam, có một chút… hối hận chính anh ta cũng không muốn thừa nhận.
Cuối cùng, dưới áp lực và nỗi sợ hãi, anh ta đành ngậm ngùi ký tên mình bản thỏa thuận ly do Tô Tình soạn thảo.
Cầm lấy bản thỏa thuận đã ký, Tô Tình cẩn thận kiểm tra lại một lượt, xác nhận không có sai sót, cất túi hồ sơ.
đến cuối, cô không Trần Hạo và Lâm thêm một nào, lặng lẽ xoay người bước tới quầy làm thủ tục ly . Bóng lưng thẳng tắp, bước chân vững vàng.
Ánh nắng xuyên qua khung cửa kính chiếu lên người cô, như phủ lên một lớp hào quang rắn rỏi, lạnh lùng.
Trần Hạo vẫn đứng đó, bóng lưng cô rời đi, bất giác thấy một luồng khí lạnh xuyên thấu xương sống, lạnh hơn điều hòa trong phòng.
Anh ta như bừng tỉnh… có lẽ thật đã phạm phải sai lầm không thể cứu vãn.
Lâm bên cạnh, sắc cũng cực kỳ khó coi, vẻ đắc ý và kiêu ngạo trong mắt đã hoàn toàn tan biến, lại hoảng loạn và toan tính.
ly này… dường như hoàn toàn không giống như những cô ta tưởng tượng.
2
Bước khỏi cục dân chính, bầu trời trong xanh ánh nắng chói chang.
Tô Tình hít sâu một hơi, làn không khí lẫn mùi khói xe thoảng qua mũi, nhưng tảng đá đè nặng trong lồng ngực suốt bao lâu nay cuối cùng cũng có chút lỏng .
Tờ giấy ly nhẹ bẫng như không, nhưng lại giống như một bức tường vô hình, triệt để tách cô khỏi sống bảy năm qua.
Không nhẹ nhõm như tưởng tượng, cũng không quá đau buồn, có một tĩnh lặng như mọi chuyện đã an bài, và… một chút mệt mỏi nhàn nhạt.
Cô không vội nhà – nơi từng tràn ngập tiếng cười, nay phản bội và toan tính – cô tạm thời không muốn quay lại đó.
Cô ngồi xuống ghế dài ven đường, lấy điện thoại , bấm gọi một dãy số.
“A lô, sư , là tôi, Tô Tình.”
“Chào cô Tô, mọi việc đã xong chứ?” – dây bên kia là giọng nam trầm ổn, chuyên nghiệp.
“Ừm, vừa xong. Anh ta đã ký.”
“Vậy thì tốt. Những phần việc tiếp chia tài sản và chuyển nhượng cổ phần , tôi sẽ nhanh chóng dõi xử . Cô cứ yên tâm, mọi thủ tục sẽ được thực hiện trong khuôn khổ pháp , đảm bảo quyền lợi cô.” – sư là người Tô Tình đã thuê trước, chuyên doanh nghiệp và nhân.
“Phiền anh , sư .”
“Chuyện trong bổn phận thôi. Cô Tô, cô có kế hoạch tiếp chưa?”
Tô Tình im lặng vài giây, ánh mắt dòng xe cộ đông đúc: “Tìm chỗ ở tạm đã… sau đó… lấy lại tất những thuộc tôi.”
Kết thúc gọi, Tô Tình bắt taxi đến một căn hộ dịch vụ cao cấp ở trung tâm thành phố cô đã đặt trước lâu.
Nơi này vị trí thuận tiện, an ninh nghiêm ngặt, quan trọng nhất là – không ai ở đây quen biết cô.
Cô cần một nơi yên tĩnh, để sắp xếp lại suy nghĩ, cũng như chuẩn bị cho “ chiến” tiếp .
Căn phòng rất rộng rãi, nội thất hiện đại tối giản, ngoài cửa sổ kính sát đất là cảnh đô thị sầm uất rực rỡ.
Tô Tình đặt hành xuống, không nghỉ ngơi, mở ngay chiếc laptop mang bên mình.
Màn hình bật sáng, phản chiếu khuôn bình tĩnh và tập trung cô.
Cô đăng nhập một hệ thống quản trị ngầm cực kỳ bí mật – cổng cơ sở dữ liệu và hệ thống tài chính lõi – do chính cô xây dựng.
Ngón cô gõ nhanh trên bàn phím, từng dòng mã, từng lệnh bảo mật lượt được nhập .
Cô đang thực hiện bước xác nhận cuối cùng và gia cố hệ thống.
Trần Hạo tưởng rằng mình nắm trong thị trường và vận hành thì có thể kiểm soát tất . Hắn ta thật quá ngây thơ.