Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1 - Bí Mật Sau Tấm Rèm

Đồng nghiệp với tôi rằng có thể trợ cấp nuôi con rồi.

Tôi đăng nhập vào Alipay thử đăng ký, sau tải hết tất cả tài liệu, trang hiển thị rằng tôi đơn trợ cấp năm 2025, đừng đơn trùng lặp.

Tôi sững người, quay lại xem lại trang trước.

Ngay giây tiếp theo, tôi nhận tin nhắn từ chồng:

“Bé yêu à, dạo này trên mạng có nhiều vụ lừa đảo, em lại làm việc vất vả , chuyện trợ cấp nuôi con anh lo , anh đơn rồi!”

“Anh có anh gì không?”

Tôi lập nổi một cơn vô cớ, định phát cáu thì chồng lại gửi thêm tin nhắn:

“Nếu em không phục, bảo tay em chậm hơn anh?”

01

“?”

Tôi đến mức bật cười, tay gõ chữ không khỏi run rẩy.

Kết hôn mười năm, không thể là ân ái, có thể gọi là nhau chống đỡ, sống những ngày tháng yên ổn.

Không khoản trợ cấp nuôi con mà nước đưa lại khiến tôi nhìn thấy một mặt khác của chồng mình.

Lúc đầu tin này, chúng tôi không phải chưa từng bàn bạc.

Có trợ cấp từ nước cũng coi giảm bớt áp lực tiền sữa, tiền tã.

Tôi cứ nghĩ là ngầm mặc định tôi sẽ là người đi hồ sơ trợ cấp, … chồng tôi lại luôn ghi nhớ lòng.

Anh ta giấu sâu hơn tôi tưởng.

Tôi cứ xoá rồi lại gõ trên màn hình điện thoại, cuối xoá hết tất cả những gì viết.

giận đến nỗi ngực tôi đau nhói, có một hòn đá đè nặng.

6 giờ tan làm, thường lệ mẹ tôi sẽ nấu cơm xong, dẫn con gái tôi đợi tôi.

Nhưng hôm nay, vừa đến cửa, tôi nghe thấy tiếng cãi cọ ồn ào bên .

Tôi mở cửa bước vào, bà mẹ chồng mười năm mới đến vài lần, giờ lại phụ mẹ tôi bận rộn bếp.

Thấy tôi , mặt bà ấy rạng rỡ cười tươi:

“Vũ Vũ rồi à? Đúng lúc lắm… Mẹ với mẹ con vừa nấu xong cơm, mau rửa tay ăn cơm đi.”

“Mẹ.”

Từ tận đáy lòng, tôi chẳng hề muốn gọi, nhưng cuối vẫn miễn cưỡng gật đầu.

Vì chuyện bị chồng nẫng tay trên đơn trợ cấp, tôi và anh ta trạng thái chiến tranh lạnh.

Ăn tối xong, mẹ chồng vẫn không có ý định rời đi.

Tôi khẽ nhíu mày, vừa định tiếng khuya rồi, không bà ta lại giành trước:

“Lâu rồi mẹ chưa gặp cháu gái ngoan của mẹ, tối nay mẹ ngủ lại đây nhé.”

“Mẹ ơi, con có hai thôi ạ.”

“Không sao, mẹ ngủ khách cũng .”

Bà ta vẻ rất hiểu chuyện, không tưởng bà ấy dễ gần lắm.

“Mẹ ngủ với Vũ Vũ đi, con khách ngủ.”

Người chồng im lặng từ nãy đến giờ cuối cũng tiếng.

Anh ta nếu ngủ với tôi, tôi chắc chắn sẽ không yên anh ta.

Tôi thậm chí nghi là chính anh gọi mẹ đến.

Tối đó, mẹ chồng cứ trở mình liên tục không ngủ . Tôi quay lưng phía bà ta, nhắm mắt mà lòng bực bội vô .

“Vũ Vũ, cái trợ cấp nuôi con đó rồi hả con?”

“Rồi ạ.”

Vừa nhắc đến chuyện đó, cơn tôi lại bùng , tôi cần một chỗ trút giận.

“Nếu mẹ không ngủ thì khách ngủ với con trai mẹ đi, hai mẹ con sự suốt đêm cũng .”

“Con bé này, gì kỳ .”

“Mẹ ngủ đi, mai con phải đến trung thương mại.”

Mẹ chồng cười khẽ, nếu là trước kia chắc chắn cãi nhau với tôi.

Sự khác thường của bà khiến tôi thấy ngạc nhiên.

Ngày hôm sau là Chủ nhật, tôi nghỉ ở .

Theo thường lệ, mẹ tôi sẽ vất vả sáu ngày một tuần giúp tôi trông con, Chủ nhật là ngày nghỉ ngơi của bà.

mà mẹ chồng tôi lại trực tiếp huy mẹ tôi:

“Thật ngại quá, bà thông gia. Tôi hiếm tới đây một chuyến, muốn Vũ Vũ đi dạo trung thương mại với tôi một chút. phiền bà ở trông cháu giúp nhé?”

02

Bà ta là cái thá gì chứ?

Dám lệnh mẹ tôi làm việc?

Tôi giận đến mức muốn phản kích lại, nhưng mẹ tôi – người hiền lành – lại mỉm cười đồng ý.

dặn tôi phải tiếp đãi mẹ chồng thật chu đáo.

Đi với mẹ chồng, trạng tôi thật sự không thể tốt nổi.

Tôi dẫn bà ấy đến trung thương mại gần đi dạo có lệ.

đi ngang qua một tiệm vàng, mắt bà ta sáng rực rồi lập bước vào:

“Vũ Vũ, lại đây, vào đây với mẹ xem một chút.”

“Con không có tiền.”

Tôi lạnh mặt thẳng, giọng không chút cảm xúc.

Sớm mẹ chồng tới có mục đích, nhưng không lại lớn đến .

Hồi tôi và chồng kết hôn, cha mẹ chồng không hề tặng tôi lấy một món “tam kim” (nhẫn, vòng, dây chuyền vàng).

Tùy chỉnh
Danh sách chương