Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 10

“Phật tử ca ca! em! em!”  

thét thảm thiết của chị gái vang vọng khắp hội trường.  

nổ một tràng pháo tay như sấm rền!  

“Hay!”  

“Diễn hay quá!”  

“Hoàng Phủ Phật Viên diễn xuất thật xuất thần, treo dây cáp cao thế này chắc khó lắm!”  

kêu xé lòng của người chị Phật Viên những tràng pháo tay vang dội nhấn chìm.  

Thấy vậy, lập tức chỉ thẳng vào hàng ghế : “Hây! Phật tử Kinh thành ở đây, tà chớ có lộng hành!”  

……

đài, vị Phật tử Kinh thành ngồi ngay ngắn với vẻ trang.  

Phụ huynh phòng tưởng rằng chương trình mời KOL Phật tử nổi Đông Gia Lam để giao lưu, liền vỗ tay ầm ầm.  

“Đông Gia Lam! Ngoài việc trợn giận thì ngươi không biết trừ vệ đạo sao?” quát lớn: “Phật tử còn không mau tay?”  

Đông Gia Lam tay cầm xâu chuỗi, trợn tròn , run rẩy đọc những câu kinh mơ hồ không rõ.  

“Còn pháp lực gia trì của ngươi đâu? Đại Uy Thiên Long đâu?”  

quát giận , vung một chưởng đánh bay hắn khỏi ghế .  

Đối diện với chiếc lâu quái trôi lơ lửng.  

“Aaaaa!”  

Đường đường là một Phật tử mà sợ mức hai chân mềm nhũn, ngã bệt xuống , không thể đứng dậy, thân bốc lên mùi khai nồng nặc.  

17

Mãi lúc này, mọi người tại hội trường mới phản ứng lại.  

“Hình như… là thật?”  

“Không thấy dây cáp treo à?”  

“Áaa! Thật sự có ! Bảo sao người già làng nói trường mình xây nghĩa địa. Năm xưa quân Nhật g.i.ế.c không ít dân thường và binh Trung Quốc, phía sau ngọn núi này chính là một hố chôn tập thể.”  

nghe người lớn kể rằng tổ tiên nhà Hoàng Phủ được Hồ tiên điểm hóa hoàn toàn là . Hóa là kết duyên âm với giới, bán rẻ nhân duyên của hậu thế, bảo sao trăm năm sau, con gái nhà Hoàng Phủ lại Vương rước dâu.”  

“Chậc chậc chậc… Tà thuật! Tâm địa bất chính!”  

lúc đám đông còn bàn tán, lập tức tung người lên không, thanh kiếm gỗ đào hóa thành một luồng sáng trắng, bổ xuống từ trời.  

“Rắc!”  

Chiếc lâu khựng lại, móng vuốt xương trắng ghê rợn kiếm gỗ đào của c.h.é.m đứt.  

“Keng!”  

Chiếc vòng sắt cũng sự gia trì của đạo pháp mà tan thành tro bụi.  

Hoàng Phủ Phật viên trợn trắng , vừa chạm ngất lịm.  

Buổi lễ kỷ niệm trường lập tức trở nên hỗn loạn, có người hét gọi cấp 120, có kẻ hoảng loạn la lên có rồi bỏ chạy.  

“Thầy , em sợ…” Chu Lệ Lệ mặt trắng bệch, toàn thân run lẩy bẩy.  

“Sợ sao? Không sao đâu, thầy sẽ bảo vệ em.”

gương mặt tuấn tú phi phàm của nở một nụ cười dị, đôi nhanh chóng sang màu đỏ thẫm đầy khát máu, gương mặt vặn vẹo.  

“Thầy đưa em đi nhé? Ngoan, thân thể tam âm hiếm có, theo thầy xứ sở anh đào vĩnh hằng nào!”  

“Chu Lệ Lệ, chạy mau! có vấn đề rồi!” Thanh Anh thấy tình hình không ổn, lớn nhắc nhở.  

“Bốp!”  

Chuỗi hạt Phật tử gia trì cổ tay Chu Lệ Lệ, trị giá 1.2 triệu tệ, bóp nát nháy .  

Hắn tay trái siết chặt cổ Chu Lệ Lệ, tay phải chợt vươn về phía Thanh Anh: “Mày cũng phải chết!”

“Hahaha… Hồi chuông tử vang lên, thời khắc điểm, tất cả loài người đều phải làm vật bồi táng cho những dũng sĩ Thiên Hoàng của tao!”  

nổ liên tiếp vang lên.  

rung núi .  

Mặt chân mọi người bắt cuộn trào dội.  

“Uế Thổ ! Các dũng sĩ Đế Quốc, thức tỉnh đi!”  

18  

lòng , vô số xương khô cuộn trào, phá chui lên.  

Dẫn là một xương khổng lồ tợn, thậm chí còn khoác mình quân phục rách nát từ thời Thế chiến II.  

“Mũ sắt 90, quân phục Chiêu Hòa 5, s.ú.n.g trường 38, lưỡi 30!” Một người mê quân sự tại hiện trường hét lên: “Toàn trang chuẩn của quân đội Nhật thời chiến tranh Thế giới thứ II!”  

!”  

“Đám từng tham gia vào vụ thảm sát hố chôn tập thể ngay khuôn viên trường năm đó!”  

Học và phụ huynh tại hiện trường trợn tròn , nhìn đám xương hàng trăm tên hành động đồng loạt, sợ hãi không dám thở mạnh.  

“Chạy mau! Đứng ngây làm gì!”  

“Đây là Uế Thổ ! Hồn của đoàn đang tìm vật chủ mới, bắt được là nhập ngay đấy!”  

Không biết ai đó hét lên cảnh báo.  

“Aaaaa!”  

Mọi người sợ mức bò lăn bò lóc, bỏ chạy tán loạn.  

“Đùng! Đùng! Đùng!” 

Bọn bước đi theo đội hình quân ngũ chỉnh tề, từng bước áp sát.  

với! Huhuhu… Cha mẹ ơi, con!” Các học sân ôm chặt lấy nhau, run rẩy vì sợ hãi.  

“Rắc!”  

Bốt quân của dừng lại đột ngột, lưỡi 30 tay phát ánh sáng xanh u ám, đ.â.m thẳng về phía học đứng hàng .  

“Chết đi, bọn lùn!”  

Một lá bùa từ không giáng xuống chính xác. 

Tùy chỉnh
Danh sách chương