Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Và này, đã không còn nghi ngờ gì nữa.
Tôi thở dài, cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh: “Cô… mang thai ?”
Cô sững người, tôi rất lâu.
Cuối cùng mới cúi mắt xuống, hé đôi môi dính máu: “Ừm.”
“Cô biết anh bạn gái chứ?” Tôi hỏi.
“ anh nói tôi… các người chơi bời thôi.” Vẻ mặt cô tự giễu, chẳng còn chút mơ mộng nào như trước, “Tôi cứ nghĩ anh ấy tôi người đặc biệt, anh ấy nói nhất định sẽ cưới tôi. đến chị xuất hiện, tôi mới thấy anh ấy đã thay đổi.”
Thay đổi?
Sắc mặt tôi khẽ động.
“Trước đây anh ấy chưa vì cô gái nào mà buồn lòng.” Cô cười lạnh, “Chị biết không? Mỗi lần chia tay hay cãi nhau, anh ấy đều đến tìm tôi nửa đêm.”
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong tui xin vài “cmt” review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: “Dung Dăng Dung Dẻ” để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
“ tôi giận dỗi, đẩy anh ấy , bảo nếu đã thích người khác đừng đến tìm tôi nữa, anh ấy dỗ dành được tôi.”
“Anh ấy sẽ vùi đầu hõm cổ tôi, thầm liên tục, , anh yêu , thôi, đừng rời xa anh…”
“ anh ấy hôn tôi thật sâu, hứa sẽ cưới tôi, và tôi một lần nữa rơi vòng xoáy.”
Cô kể bình thản, ánh mắt dần dần ngập đầy cảm xúc.
Cô tôi thật sâu, như thể sức lực toàn thân đều rút cạn, mới thể thốt lời: “Từ quen chị, anh ấy không còn tìm tôi nữa.”
Tôi cô , phát hiện cô đã không còn nước mắt.
lẽ con người đau đớn đến tột cùng, đến khóc chẳng khóc nổi nữa.
Cô tiếp tục nói: “Dù tôi nói anh ấy tôi mang thai, anh ấy đến chụp một bộ ảnh tôi, quay lưng bảo việc phải . Tối hôm đó còn xoá tôi …”
Tôi thở dài thật lâu trong lòng.
“Cô định sinh đứa bé sao?” Một sau tôi mới hỏi.
“Ừm… tôi đã quyết định , sẽ một mình nuôi nó lớn, đã đến học cách làm người lớn .” Cô bỗng sờ bụng và mỉm cười.
Trước đây nghe Trần Phi nói, coi như tiểu thư con nhà giàu, trên còn hai người anh trai thừa kế sự nghiệp cha, còn cô từ nhỏ đã chẳng ai dạy dỗ.
Vật chất được chu cấp đủ đầy, tình yêu thiếu thốn nghiêm trọng.
[ – .]
Sau mẹ ruột qua đời vì bệnh, chưa quay nhà, tiền sinh hoạt mà cha cô gửi vẫn đều đặn tài khoản.
lẽ cô nghĩ đến việc sống độc lập, tiếc rằng cha cô quá nhiều.
Thế trở thành một tiểu thư nhà giàu yêu đương mù quáng.
Chưa chịu khổ, nên toàn tìm khổ nơi gã đàn ông tồi.
Vì đơn thuần và tốt bụng, cô trở thành máy rút tiền kiêm bánh xe dự Hạ Thần.
Ai khuyên không nghe.
thể tự mình trải qua, đánh một cú đau, mới chịu tỉnh khỏi giấc mơ tự dối mình.
Tôi xoa đầu cô ấy, dặn cô nghỉ ngơi tốt.
Cô bất ngờ nắm lấy tay tôi, trịnh trọng xin lỗi: “Xin lỗi chị Giản Thanh, tuy đã ảnh hưởng đến tình cảm hai người, … vẫn muốn nói, thấy anh căn bản không xứng chị.”
Tôi không nhịn được bật cười.
Sau đó tôi sực nhớ gì đó, liền kéo nhóm trò chuyện.
Địch đứng ngoài cửa , nhẹ nhàng gõ cửa.
Tôi , thấy anh ấy trông khá mệt mỏi, tôi đưa tay vuốt nhẹ giữa chân mày đang nhíu anh: “Anh vất vả , về nghỉ ngơi .”
Anh đột nhiên nghiêng đầu, đổ mạnh người tôi, vùi mặt vai tôi không nói một lời.
Tôi nghi hoặc liếc anh, bỗng cảm thấy lo lắng.
Đưa tay sờ trán anh, mới phát hiện đã nóng bừng.
Giọng nói mơ màng, khàn khàn anh vang lên trên vai tôi: “Hôm nay thật xinh…”
14
Tôi dìu Địch về phòng.
Các đồng nghiệp đều tôi đầy háo hức hóng chuyện.
Từ miệng họ tôi mới biết, dạo gần đây Địch trong trạng thái không tốt, thường xuyên nửa đêm rủ họ uống rượu, say khướt ngủ .
Mấy đồng nghiệp thân anh kéo tôi một góc nói: “Thật sự được thầy rất để ý đến cô, hôm đó cô rời khỏi văn phòng anh ấy, ngay lập tức điều Lhasa quay một bộ phim tài liệu, vội quá nên bảo bọn tôi gửi hết mấy nghìn tấm ảnh gốc mười bộ ảnh cô chụp anh ấy.”