Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“ , gọi một tiếng đi, thứ đều là của .”
“Thôi ơi, đừng phí công, giả câm, gọi được đâu.”
đột ngột chen vào.
tức đến nỗi chộp ngay cái chổi lông gà, đập tấp lên .
“Hôm nay phải chết cái thằng bất hiếu .”
“ ngoài nuôi gái bày trò cá cược hại cháu phải giả câm.”
đứng ngẩn nhìn cả đám hỗn loạn.
Phòng khách ngay lập tức biến thành bãi chiến trường, gà bay chó chạy.
vừa chạy vòng quanh vừa kia rượt .
biết bao lâu mọi thứ mới yên .
khắp bầm tím, nước mắt lưng tròng.
“Chúng mày xứng làm cha .”
ương bướng cãi .
“ bốn bọn mày thì xứng chắc?”
“ đã 5 tuổi , từng thăm chưa?”
“ , lần trước ngay trước mặt , có cản ?”
tức đến mức ôm ngực thở dốc, vung chổi tiếp.
“ , cứu với.”
“ , cứu đi, sắp chết .”
thi nhau cầu cứu .
đó ôm trở vào phòng.
Khi bước thì đã biến mất.
“ , đừng sợ, sống với nhé.”
“ cứ mặc kệ chúng đi.”
được và ông đón về ở biệt thự.
với rằng cái vụ cá cược kia đã hết hiệu lực .
sẽ ai nữa.
biết sẽ định bắt đầu một vòng “dạy chuyện” mới.
Cô giúp việc Trần luôn gọi là “tiểu thư”.
Ông ngoại cũng thường xuyên thăm, mang theo đủ thứ quà.
“Tiểu thư, cả hai bên tài sản đều là của .”
nghe mà chẳng hiểu gì .
Có lần lén lút vào biệt thự tìm nhưng đuổi ngoài.
Cô Trần bảo thật họ để ăn cắp tiền.
nhìn theo bóng lưng họ, hét thật to.
“ , tạm biệt!”
lần đó, gặp nữa.
Việc làm ăn của ông ngày càng phát đạt, trở thành “tiểu thư” trong miệng tất cả mọi .
Cũng từ đó, biến thành một đứa bé nhiều, luyên thuyên suốt ngày ngớt.