Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
225
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
6.
ngờ ?
Số phận đúng là diệu kỳ.
Vài năm , Lục Trạm trở thành chồng .
Tại biệt thự nhà họ Lục.
“Anh còn nhớ Tống Thiến ? Em Soái Thiên Dương khu , nhưng ngờ là nhà Tống Thiến mua .”
“Tống Thiến nào cơ?”
Lục Trạm nhẹ nhàng đỡ xuống sofa trong phòng ngủ, sắc mặt bình tĩnh : “ nhớ nữa.”
là thật sự nhớ, là giả vờ nhớ.
tặc lưỡi, rủ rỉ tai nửa đêm:
“Chính là cô Tống Thiến thắp nến tỏ hồi đại học !”
đủ can đảm.
Lục Trạm nhẹ trấn an : “Yên tâm, xử lý xong . Anh chặn tin, hot search cũng gỡ hết.”
: “…”
hổ là tổng tài bá đạo.
giơ ngón khen .
Anh tiếp: “Để đề phòng, thêm vài vệ sĩ lầu. Em sinh , cũng nghỉ , nhà thời gian chăm em.”
“A? cần .”
giật đầu .
Anh nhà thì còn ngoài .
nhà luôn thì ?
Cuộc sống vốn quá nhàm chán .
bảo chim hoàng yến trả lương là dễ?
Lục Trạm chẳng hề để ý đến cảm xúc nhỏ bé của , đuôi mắt cong cong:
“Phải chứ, chồng thì trách nhiệm chăm vợ con.”
thấy thích nghi vai trò bố còn nhanh hơn cả .
Từ khi kết hôn, tổng tài lạnh lùng cũng còn lạnh lùng nữa, nhiều hơn, dịu dàng hơn.
Làm nhận nổi nữa .
Tổng tài “đa nhân cách” ôm eo từ phía , vuốt ve bụng , dịu dàng đến mức khó tin:
“Bé con nay ngoan ? Có quậy ?”
ngoài cửa sổ, hờ hững đáp: “.”
Anh cũng theo ánh mắt , cau mày phát hiện điều :
“Em ngoài ?”
lập tức phấn khích: “Hai con ch.ó đang !”
Lục Trạm nhướng mày: “ ? Xa cũng thấy?”
Nhắc đến là hào hứng ngay, chắc nịch:
“Anh coi , ông Vương chắc chắn .”
Lục Trạm ngơ ngác: “Ông Vương là ?”
đáp tỉnh bơ: “Là hàng xóm của hàng xóm của hàng xóm, nhà . Con chó đen nhỏ là của ông . Ông mới dắt nó về quê chơi mấy , con ch.ó vàng lông bẩn kéo theo mấy con nhỏ đến nhận cha. Ông Vương phủi , nhưng em thiệt, ánh mắt con ch.ó đen đáng ngờ lắm.”
bắt đầu phân tích rành rọt:
“Anh chứ, con ch.ó đen … trứng nó to lắm. trẻ thì đầy bạn , đúng kiểu ‘công tử ăn chơi’. bạn trắng trẻo nhà giàu phát hiện , nó đến tìm , chính là con ch.ó poodle , chó của chị Vương tòa B. Hai con cưới .”
Lục Trạm: “…”
“Lại nữa .”
lắc , phấn khích:
“Chồng ơi, xem em .”
Lục Trạm thở dài bất lực: “Đến chó em cũng ? còn đang mang thai, vẫn chạy hớt, em thật là…”
nũng hết cỡ: “Đi chồng~”
Anh kiên quyết: “Ngủ.”
Anh bế lên giường, đắp kín chăn.
10 phút .
: “Chồng.”
Lục Trạm: “Ngủ.”
: “Chồng~~”
Lục Trạm: “…”
1 phút .
tiếng nghiến răng: “Đi thì .”
“La , cuối cùng đấy!”
7.
Trời sẩm tối, Lục Trạm nắm lấy .
Anh dặn dò: “Đi cẩn thận, thôi, đừng đến gần.”
“Vâng.”
Tới nơi .
Các ông trong khu biệt thự đều đến, phe phẩy quạt nan.
bác choàng khăn quàng cổ, nhiệt khoác , lanh lảnh gọi tên .
“ con ơi, trưởng báo tới , mau nhường đường, trưởng , nay cháu tới hớt muộn quá , mới tới, cháu coi bọn quen luôn .”
: “…”
nhà dưỡng thai quá chán, nên thường tám các ông lầu.
Vì giúp các bác xóa tin nhắn, thích , nổi tiếng khắp khu, bầu trưởng báo.
Lục Trạm xong, cụp mắt liếc .
lúng túng đến mức cũng run run.
“Em…”
lập tức phủi sạch trách nhiệm, chối bay chối biến:
“Bác , báo chứ, cháu ngoài tản bộ thôi.”
Mấy ông liền xúm quanh , ríu rít như chim sẻ.
Vài câu của đám thôi như tan cửa nát nhà.
Người thế , thế .
Nói chán , bác khác mới để ý đến Lục Trạm.
Nhìn thấy trai , bác tươi rói, hỏi:
“Cậu trai là thế?”
“Cháu…”
Lục Trạm lễ phép gật đầu, nắm c.h.ặ.t t.a.y , ngoan đến lạ.
“Cháu chào bác, cháu là chồng của cô .”
Bác hét lên:
“Á, là chồng của ?”
Bác :
“ cháu chồng c.h.ế.t , cháu là quả phụ ? Còn bảo sinh xong sẽ để bác giới thiệu mấy trai trẻ giàu quanh đây .”
Mặt Lục Trạm đen sì, tức giận kìm , nghiến răng:
“La !”
c.h.ế.t tại chỗ.
Nhìn thì như vẫn còn sống, thật hồn vía bay nửa .
định ngẩng lên cãi, nhưng bụng bỗng quặn đau.
“Chồng ơi!”
Trán túa mồ hôi.
“Sao thế?”
Lục Trạm hoảng loạn, vội xin :
“Xin , nãy lớn tiếng quá, dọa em ?”
Thật , nãy nhẹ nhàng.
là…
bụng , đau đến mức ngất .
“Chồng ơi, hình như em sinh !”
“ cơ?”
Cả đám hoảng loạn.
Mọi : “Cháu sinh còn đây hớt ?”
Cuối cùng, chó thì , thì la hét, xe cấp cứu 120 thì lao vù vù.
Gà bay chó sủa.
Cứu !
Nhà bầu hớt đến tận lâm bồn ?
—