Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

2

bộ dạng “diễn trò” mẹ chồng – nàng dâu, tôi cười lạnh trong lòng.

xem, không còn tôi đứng giữa làm con rối, hai người họ còn “hòa thuận” bao lâu?

Tết còn chưa qua, tôi đã rời khỏi nhà.

Lần này, vì không phải đổ hết bổng nhà nữa, cuối cùng tôi không phải ăn bánh bao nguội và uống nước súp miễn phí mỗi ngày.

Mẹ tôi nguyên kỳ không liên lạc, tôi yên ổn thanh thản, thỉnh thoảng chỉ nghe em họ vài tin “cẩu huyết” giữa mẹ tôi và chị dâu:

“Này này, chị dâu lừa mẹ mất hẳn 4.000 tiền chia thưởng , là đi mua sữa bầu với DHA, vậy quay đầu đã đeo dây chuyền vàng mini , mẹ điên !”

hôm nay vòi mẹ thêm tiền đi ‘lớp thai giáo’! Nghe bảo cái lớp đó là bạn thân chị dâu mở, ai đóng 500 bỏ túi 5.000!”

“Dạo trước mẹ đem cơm tới, chị dâu chê sườn hầm chưa mềm, canh nhạt, mẹ đó không nhịn nổi, hai người to tiếng ngay tại chỗ …”

Sắp kỳ nghỉ, tôi bất ngờ nhận cuộc gọi mẹ, bảo tôi thẳng bệnh .

kỹ chính là bệnh ở tỉnh lỵ chỗ tôi!

Dù sao lo mẹ, tôi vội vàng chạy qua, ai ngờ nơi mới hóa ra không phải mẹ nhập , là chị dâu mang thai sắp sinh, tim thai không ổn nên chuyển lên đây, nhà đùn đẩy tôi chăm chị ấy sau sinh!

“Nhị Á, chị dâu con cứ đòi phải ‘ở cữ khoa ’ gì gì đó, bố mẹ già này sao làm cái , vẫn phải trông con – sinh viên giỏi nhất nhà – lo mẹ tròn con vuông thôi! Lo cẩn thận , đây là rễ nhà họ Vương !”

Mẹ vừa vừa liếc chị dâu, có vẻ bà phát cáu với yêu cầu vô lý chị ta.

Tôi cái bụng bự như quả núi chị dâu, bỗng cười :

“Mẹ thế là sai , theo con ở cữ vẫn phải theo lệ xưa tổ tiên, cái ‘ở cữ khoa ’ toàn là trò bịp bợm bọn Tây thôi!”

Tôi lướt mạng tìm đọc nghiêm túc tiếp:

“Ở cữ là phải ‘giữ ấm’! Mẹ đẻ xong phải mặc đồ dày, đắp chăn kín mít, không mở điều hòa mở cửa sổ. Một tháng không rời giường, tốt nhất là ăn uống, vệ sinh phải làm trên giường hết! Không gội đầu, tắm rửa, đánh răng chải đầu, không làm là sinh bệnh hậu sản ! Không ăn hoa quả rau, không dùng điện thoại, máy tính, vì ánh sáng thiết bị điện tử sẽ hại mắt mẹ và con, cháu nhà mình phải đeo kính vì ngồi cữ sai cách !”

Tôi thêm một câu chí mạng:

“Thật ra sinh ở không tốt, phải ‘gần gũi đất mẹ’ cơ! Tốt nhất là sinh trên giường đất nhà mình, à, bác ba tôi hồi trước làm bà mụ ! Bác già đỡ đẻ càng may mắn.”

Mẹ tôi nghe nửa tin nửa ngờ, còn chị dâu giận mức suýt lệch mũi:

“Nhị Á! Cô linh tinh gì thế hả?”

Tôi làm bộ ngây thơ:

“Em lo chị , sao chị chửi em?”

Chị dâu không chịu nổi, dù bụng to vẫn đòi lao cấu xé tôi, may bị bố mẹ can ngăn.

bước ra khỏi bệnh , tôi còn tiếc rẻ, nếu chị ta thật sự tôi chăm ở cữ, quy tắc kia tôi còn muốn thử nghiệm hết trên người chị ta cơ!

Dù người tôi đã rời “chiến trường”, nhưng tinh thần chưa.

Về trường, tôi lập đăng bài trong nhóm WeChat “Gia đình yêu thương”:

“Ở cữ đừng thuê trung tâm bảo mẫu!”

“Ở cữ theo truyền thống, lợi ích nhà!”

“Con dâu hiền sẽ ‘giảm bớt’ khi ở cữ!”

“Ở cữ dính gió, hối hận đời!” …

đống biểu cảm like và share trong nhóm, tôi như thấy cảnh chị dâu điên, đỏ mặt.

Tôi còn gửi riêng chị dâu, bị chị ta chửi một trận chặn

Tôi chẳng sao, còn thấy nhẹ nhõm tự do hơn tung hoành trong nhóm.

Nhờ giả ngây giả ngô, đó chị dâu sinh con, không ai còn làm phiền tôi nữa.

Tuy nhiên, nghe mẹ kể , chị dâu quay sang đòi tiền mẹ trung tâm ở cữ, làm mẹ tôi nhắn tôi:

“Nhị Á, nếu không phải con không chịu chăm ở cữ mẹ đâu phải bỏ tiền làm gì!”

mang bầu sinh, chị dâu moi mẹ tôi không ít, khiến mẹ tôi oán than khắp nơi.

Tôi cười khẩy, lập gửi mẹ bài “Không bao giờ em chồng chăm ở cữ, sẽ rước họa nhà!”, thành công khóa miệng mẹ .

Tùy chỉnh
Danh sách chương