Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/zadKjiC5

225

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Bà nói bà có cách tôi.

Chúng tôi đi đến chân núi thôn, mẹ nói ngọn núi này đã giúp thôn dân giàu có nhiều năm nay.

nhỏ, thôn đã có rất nhiều rồi.

, một sự đã khiến người thôn dừng lại.

8.

Nhắc đến sự , mẹ tôi vừa nói vừa run.

Bọn họ đã bị trừng phạt do làm .

Những tảng đá khổng lồ lăn xuống, trước mắt toàn là máu, che mờ đi tầm .

đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

sống sót qua cơn nguy hiểm, những người lại quyết định nghe theo lời của trưởng thôn.

“Ông nói chúng ta là quái vật, là những con quái vật lấy mạng người, dặn chúng ta đừng có kết hôn người ngoài, đừng hại người nữa.”

Tôi mím chặt môi, nhưng thể mường tượng được tội ác trước kia của cái thôn này.

Giờ đây sự yên bình của cả thôn đã bị phá vỡ bởi chiếc của Tài.

trách nghe nói chiếc , mẹ vội vàng giục tôi đi nghe ngóng.

Có lẽ là muốn xác định xem có phải là Tài tiếp tục nghề cũ của thôn hay không.

Đột nhiên tôi nhớ ra, trước kia mẹ và trưởng thôn từng rất thân thiết.

Mẹ tôi quay người lại, lộ ra biểu cảm mà tôi chưa từng , bà muốn trừng phạt Tài.

Ngay lúc này, tôi nghĩ đến một quan trọng, bố tôi đã dính tay của anh ta.

“Mẹ, bố, ông ?”

Mẹ không trả lời tôi, ý bà đã rất rõ ràng.

Cảnh tượng này rất đáng buồn, nhưng tôi lại âm thầm vui sướng.

Nếu mẹ không chọn bố, vậy thì tôi có thể sống.

Vì vậy tôi không do dự mà đồng ý mẹ cùng nhau xử lí Tài, hoàn toàn không chú ý đến sự tàn nhẫn lấp ló ánh mắt bà.

xác định là người cùng một phe, tôi hỏi mẹ Hà Tố đâu.

cổng thôn, bảo rằng Hà Tố rất thoải mái.

Tôi đơ người, lưng bỗng lạnh toát.

Thoải mái? lẽ là làm người khác thoải mái?

Đang định hỏi thêm thì mấy người đàn ông trở từ thôn.

Họ không vẻ hăng hái như trước, ai nấy đều cúi uể oải.

Ngửi kĩ thì cả mùi m.á.u tanh.

Họ đã bị thương.

Tôi định trốn ra xa một chút, không ngờ mẹ lại đẩy tôi ra giữa đường. “Con nhóc này, mày ra đây làm gì?”

Bố dẫm lên mặt tôi, lớn tiếng quát mắng.

Những người đàn ông đứng xung quanh hóng , thưởng thức cảnh bố đánh đập tôi.

tôi cảm mình sắp c.h.ế.t đến nơi, có một người bước ra từ đám đàn ông kia, anh ta đã tôi.

Giọng nói của anh ta rất hay, nói rất dịu dàng.

Tôi gắng mở to mắt để anh ta, khoảnh khắc không dám suy nghĩ linh tinh.

Chắc chắn anh ta họ Hà.

9.

Thân phận người đàn ông này không tầm , bố tôi bỏ tôi lại, rời đi cùng những người khác.

Họ đi đã xa, nhưng những tiếng cười đùa vẫn vang lại. Họ trêu bố tôi chuẩn bị làm bố vợ vài .

Tôi người đàn ông nọ rồi cúi không nói lời nào, nghĩ rằng như vậy thì anh ta sẽ tự rời đi.

Nằm ngoài dự đoán của tôi, anh ta cúi người xuống, mỉm cười tôi.

[ – .]

Gương mặt này đã xuất hiện đến lần thứ 3, nhưng tôi vẫn hoảng loạn như lần .

“Cô đã gặp họ chưa? Mau nói tôi họ đang đâu?”

Quả nhiên là anh ta quen biết Hà Tố và người phụ nữ đó, tôi sợ đến mức muốn .

Người đàn ông tức giận, đuổi theo tôi.

Anh ta vật tôi ngã xuống đất, đè lên người, đưa tay siết chặt lấy cổ tôi.

tôi mãi không lên tiếng, anh ta rút d.a.o ra, ghé sát tai tôi, cất giọng kì quái.

“Lưỡi của cô trông đẹp thật đấy!”

Anh ta tách miệng tôi ra, đ.â.m lưỡi d.a.o miệng tôi.

Tôi gắng vùng vẫy nhưng không thể nào thoát được.

Tiếng cười của anh ta quá ghê rợn, tôi sợ đến mức tè ra quần.

Tôi cứ thế bất lực gào khóc kêu , nghĩ rằng mình sẽ bỏ mạng tại đây.

Lúc này, người đàn ông bỗng nhiên ngã xuống.

Tôi run rẩy đẩy anh ta ra, đứng dậy.

Tôi đưa tay chạm lưng anh ta, toàn là máu, một con d.a.o đã găm chặt đó.

theo hướng ném dao, có một bóng người điên cuồng .

Tôi dứt khoát bỏ lại người đàn ông, theo bóng người đó.

mãi, mãi, biết đã qua bao lâu.

Trước mắt tôi vẫn có bóng người nào, một vách đá.

Một vài viên đá rơi xuống khiến tôi lùi lại liên tục.

Đang định rời đi, bỗng hiểu sao tôi lại xuống dưới.

Hình bóng người tôi lúc nãy xuất hiện đó.

Tôi lấy hết can đảm lật người nằm bên dưới lên, phát hiện ra là cô .

Cả người Hà Tố rách rưới, đầy máu, nằm dưới vách đá, bốc mùi hôi thối.

tôi, xin hãy tôi!”

đã tỉnh, tôi không thể không đưa cô .

lạ đã xảy ra, bố mẹ không ngăn cản tôi.

Bọn họ không để ý đến tôi, mặc kệ tôi đưa Hà Tố phòng.

Vừa phòng, Hà Tố đã vội vàng mở miệng.

“Bọn họ không phải là người!”

10.

Tôi đang định hỏi thêm thì mẹ đột nhiên bước .

Hà Tố chui xuống dưới gầm giường, nhất quyết không chịu ra ngoài.

Mẹ ngồi xuống bên cạnh tôi, nói tôi rằng người họ Hà tốt đẹp gì.

Tôi thành thật kể hết những gì Hà Tố nói tôi mẹ nghe.

Mẹ tôi lộ vẻ khinh , châm biếm họ Hà giả ngu.

họ Hà phụ trách bán bên ngoài.”

Thôn chúng tôi xa xôi quá, cộng việc người thôn không biết ăn nói, không quen những ông chủ lớn.

Vậy nên ban việc bán được giao họ Hà vốn am hiểu kinh doanh.

Giọng điệu của mẹ tôi bà không lừa dối tôi.

Tôi Hà Tố vẻ căm ghét, lúc này mới nhận ra cô ta là kẻ lừa bịp.

Tôi đứng dậy định đuổi cô ta đi, không ngờ Tài đã tìm đến cửa.

Anh ta thẳng tay kéo Hà Tố rời đi.

Tùy chỉnh
Danh sách chương