Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9pVPIU9VIM

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi lờ đi, ra hiệu cho vệ sĩ bịt miệng ông ta .
Sau hoàn thành màn anh hùng cứu mỹ nam đầy khí phách , tôi đoán chắc Triệu Diễn ở phía sau đã đổ rạp dưới bộ cánh hàng hiệu Louis Vuitton của mình rồi.
Chắc không phải động mức lấy thân báo đáp luôn đấy chứ?
3
Sự thật chứng minh, người nghèo thích ra .
tôi đầy mong đợi quay người , thứ tôi thấy là khuôn đẹp trai nhưng như tiền của vị hot boy. Anh ta dường như không những chẳng động có khó chịu với tôi.
Anh ta nhíu mày, ánh mắt sắc lẹm nhìn tôi, giọng lùng: “Cô từ đâu tới?”
Khoảnh khắc anh ta cất lời, tim tôi ngừng đập, chân tôi mềm nhũn.
Tôi , tôi tiêu rồi. Đây là giác rung động.
Giờ đây tôi không chỉ hôn anh ta, thậm chí sờ soạng cả anh ta . giác , đám trai kia chưa giờ mang được.
Tôi bộ điềm tĩnh, hắng giọng: “ chứ? Đúng vậy, chính là giàu đất Quảng Đông. Tôi là con gái duy nhất của , Vãn.”
“ ?”
Anh ta khẽ nhướng mày, đôi đồng tử sẫm màu tràn đầy khinh thường.
Ờm, diễn cũng giống thật đấy.
Tôi vừa định lên tiếng mắng anh ta vài câu, nhưng nhìn thấy khuôn đẹp nhân thần cộng phẫn kia, giọng tôi bất giác dịu đi:
“Hoàn cảnh gia đình của anh em đều cả rồi. Trước em anh không cần phải giả vờ đâu, à.”
“Nỗi đau của anh, em đều thấy xót xa và thay anh gánh vác.”
đây, suýt thì tôi đã cất tiếng hát. May tôi luôn ghi nhớ hình tượng “kim chủ” bá đạo của mình.
Anh ta nín nhịn một lâu, đỏ bừng: “Cô gọi ai là đấy?”
Ồ, cũng sáng ra phết. Vừa nãy tỏ ngầu lòi chết, vậy chỉ một tiếng “” đã đỏ . Thật là một sự tương phản đáng yêu, tôi thích quá đi mất! Tôi không dám tưởng tượng, tôi vừa hôn vừa sờ soạng, liệu anh ta có xấu hổ chết không .
Nghĩ dáng của mấy cô bạn nuôi trai , tôi nheo mắt, cười một cách tà mị:
“ em, sau anh chính là của em.”
xong, tôi thét gào lòng.
Ngầu quá đi mất, lần chắc chắn anh ta sẽ bị ngoài bá đạo lùng của mình hạ gục thôi.
Nhưng sắc anh ta đột nhiên đi: “?”
Tôi : “ của em không có khái niệm bạn trai, đều gọi là ‘’.”
Anh ta nheo mắt không gì.
Tôi giải thích thêm: “Thực ra chính là nuôi. Một tháng em cho anh năm… không, mười vạn. Anh chuyển em ở.”
“Sau anh cũng không cần phải vất vả đi thêm . Anh chỉ cần ở trên giường … cùng em những chuyện nam nữ nên là được rồi.”
Anh xem, tôi chu đáo ! Gặp được người phụ nữ như tôi, anh ta nên đi chứ!
Không ngờ nghe xong, anh ta sầm , quay người bỏ đi.
Bóng lưng kiên quyết ấy, giống hệt như những vị khách mặc cả không thành rồi bỏ đi tôi bán hàng ở chợ đêm ngày trước.
Tôi , nên đi quy trình rồi.
Tôi hét vào bóng lưng anh ta:
“Mười một vạn! Mười một vạn được không?”
Anh ta vẫn không dừng bước.
“Mười hai vạn! Đây là hạn cuối cùng của em rồi, anh không thì thôi vậy.”
Anh ta đi nhanh, sắp lên cầu thang rồi.
Tôi cắn răng dậm chân, lao lên một bước kéo anh ta :